Hình như càng lớn, con người ta càng cô đơn thì phải, không hẳn là chỉ có một mình, đôi khi là cái cảm giác con tim lạc lòng giữa chốn đông người. Em không lựa chọn cô đơn, mà là cô đơn chọn em, cùng bấu víu vào nhau sống qua ngày. Thực ra chả ai muốn cô đơn cả, chả ai muốn phải một mình độc bước trên đường đời, chả ai muốn suốt ngày phải lẻ loi một mình, chả ai không muốn có người tâm sự, sẻ chia bao vui buồn,....
Em không lựa chọn cô đơn, mà là cô đơn chọn em, cùng bấu víu vào nhau sống qua ngày. Thực ra chả ai muốn cô đơn cả, chả ai muốn phải một mình độc bước trên đường đời, chả ai muốn suốt ngày phải lẻ loi một mình, chả ai không muốn có người tâm sự, sẻ chia bao vui buồn,....
Đôi khi em ngỡ em chẳng một mình
Đôi khi em ngỡ cô đơn là bạn mình
Và cuộc đời chỉ là vài ba trang giấy
Vẽ nguệc ngoạc vài chiếc lá cây..
(Cô đơn- Ái Phương)
Càng ngày, chúng ta sẽ càng phát hiện có những người, có những chuyện tốt nhất là nên quên đi thì hơn, bởi càng nhớ, càng khắc khoải, càng đau.. Đúng là quá khứ càng tốt đẹp, càng khiến ta đau lòng. Nhưng, rồi đau thường nào rồi cũng sẽ qua thôi, đừng nuối tiếc những gì đã qua, mà hãy trân trọng những gì mình đang có. Chọn cô đơn, đồng nghĩa với việc không cho phép mình yếu đuối...
Một mình vẫn ổn, nếu không ổn thì hãy làm điều gì đó để nó trở nên ổn, chứ đừng cứ ngồi đó mà ôm lấy quá khứ đau thương. Cuộc đời này ngắn lắm, vui không đủ, sao cứ phải chuốc lấy buồn phiền, yêu nhau không đủ, sao cứ phải làm tổn thương nhau,..
Hứa đi em, rằng ngay mai mọi chuyện sẽ ổn. Hết hôm nay thôi, mai em sẽ không buồn nữa. Hãy đi em, rằng em sẽ cười đi, để tôi biết một mình em vẫn ổn,...
Em hứa!
Darknesss -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet