Tình yêu luôn đẹp và nó chẳng bao giờ có thể giết chết được chúng ta, chỉ có chính chúng ta giết chết tình yêu của chính mình. Em từng thương anh, anh từng thương em, chúng ta từng thương nhau, đúng, chúng ta của thời tuổi trẻ ấy từng rất thương nhau. Thế thì sao? " đã từng " nghĩa là đã không còn ở hiện tại nữa. Chúng ta không còn bên nhau, chúng ta không còn thương nhau, trách ai đây, trách anh, trách em? Hay trách thanh xuân của chúng ta qua đi quá vội vã?
Khi thanh xuân đã qua, lắm lúc em lại tự cười chính mình khi nghĩ đến anh, hóa ra, em cũng có một thời tuổi trẻ ngông cuồng mà yêu thương anh đến thế.
Tuổi trẻ ấy mà, yêu thương ngang tàn lắm, trong mắt một hình ảnh có thể thấy là người thương, hai hình ảnh có thể thấy cũng là người thương. Khái niệm Tình yêu chỉ có một màu đơn sắc duy nhất đó là màu hồng. Bên nhau là màu hồng, cái nắm tay e thẹn là màu hồng, cái ôm ấm áp, những nụ hôn nồng nàng cũng là màu hồng, những ngày tháng xa nhau, nhớ nhau,,,, những gì thuộc về nhau, tất thẩy đều là hồng, hồng và hồng. Yêu thương nhau tưởng chừng như chỉ có tình yêu của đối phương là duy nhất, một đời một kiếp chỉ yêu duy nhất có một người. Rằng những người yêu thương nhau rồi sẽ mãi ở bên nhau.
Nhưng tuổi trẻ thì hay khờ dại với chính suy nghĩ của mình, em đâu nghĩ đến cái nguyên lý bất di bất dịch " thế giới này chẳng bao giờ tồn tại hai từ mãi mãi ", mãi mãi là bao lâu? mãi mãi là bao xa?
Em từng thương anh, anh từng thương em, chúng ta từng thương nhau, đúng, chúng ta của thời tuổi trẻ ấy từng rất thương nhau. Thế thì sao? " đã từng " nghĩa là đã không còn ở hiện tại nữa. Chúng ta không còn bên nhau, chúng ta không còn thương nhau, trách ai đây, trách anh, trách em? hay trách thanh xuân của chúng ta qua đi quá vội vã?
Em từng nhìn lại đoạn tình cảm của chúng ta không biết bao nhiêu lần, em từng tiếc nuối, từng oán trách, với tất cả những việc đã xảy ra. Nhưng sau tất cả lỗi lầm, em là người nợ anh rất nhiều yêu thương hay chính anh mới là người nợ em tình yêu ấy, em cũng không biết nữa.
Em thương anh nhưng rồi anh lại thương cô ấy! hai người là duyên, ba người là nghiệt, kẻ thứ ba là ai trong cuộc em không cần biết, em chỉ biết, người không có được tình cảm hẳn đã là người thứ ba. Chúng ta đâu còn nợ gì nhau, khi thanh xuân của nhau, chúng ta đã lấy trọn chúng đem đi, giờ thì những ngày tươi đẹp ấy, cứ để cho nó trở thành những thứ cũ kĩ trong chiếc gương kí ức mà vốn dĩ nó phải nằm ở vị trí đó lâu rồi...
Có những mối quan hệ, tự trong lòng chúng ta đã biết kết cục, chỉ là đôi khi vì quá cố chấp mà vờ như không chấp nhận, để cứ dằn vặt nhau, dằn vặt những gì đã là của nhau,,,,,Thế thôi, tình yêu luôn đẹp, và nó chẳng bao giờ có thể giết chết được chúng ta, chỉ có chính chúng ta giết chết tình yêu của chính mình.
Thanh xuân đi qua, khi quay đầu nhìn lại, đã không còn gì hối tiếc!
PateXu -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet