Cám ơn anh đã đến bên tôi để tôi biết rằng mọi thứ đến với nhau không hề dễ dàng. Cám ơn anh đã mang đến cho tôi nhiều niềm đau để tôi biết rằng niềm vui thật khó tìm thấy. Dù anh có đúng hay có sai đi chăng nữa thì dẫu sao giờ đây chúng ta cũng đã xa nhau rồi. Tôi không còn buồn như lúc trước nữa. Tôi chỉ cười vì sao mình mãi ngốc nghếch tin vào tình yêu nhiều đến vậy.
Tôi không ổn, thật sự không ổn một chút nào kể từ ngày anh rời xa tôi. Cuộc sống của tôi đã bị vùi lấp bằng những tấm màn che đen tối, dường như nó đã phủ hết toàn bộ lối đi và đây cũng có thể là chốn trú ngụ an toàn nhất để tôi thỏa sức khóc cho hết nỗi lòng, khóc cho đến khi mệt nhoài và ngủ thiếp đi.
Tôi đã từng nghĩ rằng mình không thể tha thứ cho anh khi anh đã nhẫn tâm làm tổn thương tình cảm chân thành của tôi. Tôi nghĩ rằng con người như anh dù trái đất có hết đàn ông đi chăng nữa thì chẳng bao giờ tôi muốn gặp lại anh. Những ý nghĩ như vậy làm tôi càng căm ghét anh nhiều hơn. Đó cũng chỉ là những ý niệm tức thời trong cơn giận dữ, đau buồn của tôi.
Và rồi thời gian giúp tôi hiểu được rằng: "Tôi thật may mắn khi rời xa anh. Tôi may mắn khi không phải chịu đựng niềm đau quá nhiều do anh gây ra nữa. Tôi may mắn khi có thể bắt đầu một câu chuyện tình yêu với một người khác tốt hơn anh,..."
Tất cả mọi thứ đều có cách giải quyết và nỗi buồn trong tôi cũng thế. Tôi thấy lạc quan hơn với những ý nghĩ tích cực như vậy. Có lẽ trong khoảng thời gian đôi chút nào đó, nỗi buồn kia có thể thoáng qua trí nhớ của tôi nhưng dù sao tất cả đều là quá khứ, nó không còn quan trọng nữa và đến một lúc nào đó nó cũng sẽ nhạt phai dần không còn bất cứ niềm đau và thổn thức nào nữa.
Tôi sẽ không ghét anh, cũng không còn cảm thấy không thoải mái khi thấy anh ở một nơi nào đó. Tôi sẽ chào anh như ta đã từng là người quen của nhau, có khi đó cũng là lúc lòng tôi gợi nhớ đều không vui nhưng cuộc đời này tôi chẳng thể trốn tránh mãi được. Tôi cũng sẽ mỉm cười nhìn anh cũng như là ơn huệ cuối cùng tôi dành cho niềm tin của mình và hy vọng rằng anh sẽ yêu ai đó chân thành hơn.
Và lần cuối cùng tôi nghĩ đến anh với tư cách là người yêu cũ . Tôi cám ơn anh đã đến bên tôi để tôi biết rằng mọi thứ đến với nhau không hề dễ dàng. Cám ơn anh đã mang đến cho tôi nhiều niềm đau để tôi biết rằng niềm vui thật khó tìm thấy. Dù anh có đúng hay có sai đi chăng nữa thì dẫu sao giờ đây chúng ta cũng đã xa nhau rồi. Tôi không còn buồn như lúc trước nữa. Tôi chỉ cười vì sao mình mãi ngốc nghếch tin vào tình yêu nhiều đến vậy.
Cuộc đời không dài nên hãy biết trân trọng những thứ xung quanh mình để đến khi mất đi không phải cảm thấy hối tiếc.
Thanh Hà -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet