Lang thang trên facebook, em bắt gặp những hình ảnh cô dâu rạng ngời trong tà áo dài cưới, hay những bộ saree tuyệt đẹp, nhìn nét tươi vui, ánh mắt cười, làn môi đỏ mọng tíu tít, em thấy họ thật đẹp biết bao, họ đang tràn ngập trong niềm hạnh phúc của cả cuộc đời mình, và em ước ao...được như họ...như những cô bạn của em...
Ngày còn bé, em thường mơ đến một chàng bạch mã hoàng tử như trong truyện cổ tích, nơi đó có lâu đài và những chú ngựa màu trắng tuyệt đẹp. Chàng đẹp, lịch lãm và sẽ yêu thương em đến suốt cuộc đời. Nhưng khi lớn lên, em nhận ra cuộc sống này không đầy màu hồng như thế và giá như nếu em đã gặp được hoàng tử của đời mình thì liệu...em có vội cưới không?
Ngày cưới có lẽ là ngày trọng đại nhất của đời người con gái, nơi những niềm vui vỡ oà trong nước mắt, đó chính là hai chữ HẠNH PHÚC thiêng liêng, nơi mà em và anh đã đủ "chín", đủ để yêu thương, trân trọng và gìn giữ nhau. Thật sự em rất mong ngày đó đến, đến thật mau nhé vì em sợ em đã già mất rồi...
24 tuổi, cái độ tuổi mà người lớn đã tra hỏi về dự định cưới sinh mỗi lần về nhà, cái độ tuổi mà cứ lên facebook hay blog của những đứa bạn là lại thấy ngập tràn ảnh cưới...những điều đó làm em nôn nao lắm. Em cũng muốn nắm lấy bàn tay của anh và cùng đi suốt cuộc đời nhưng em...em thấy mình vẫn chưa sẵn sàng làm vợ, làm mẹ...
24 tuổi, em chỉ có một công việc tạm gọi là ổn định, với mức lương trung bình, công việc thì ngập tràn đến nỗi nhiều khi em kiệt sức. 24 tuổi, em chưa lo được gì cho gia đình ngoài một nửa tháng lương ít ỏi gửi về, nhưng đôi lúc ba mẹ không nhận vì thấy thương em, sợ em thiếu thốn. 24 tuồi, em chỉ đang ở trọ và vẫn luôn ước ao có được một căn nhà nhỏ nơi phố thị phồn hoa, dẫu biết ước mơ đó còn lâu mới thực hiện được. 24 tuổi, liệu em đã có gì cho riêng mình để nghĩ đến việc cưới sinh?
Đôi lúc em muốn bỏ tất cả, chạy đi thật xa, đi đâu đó trong khoảng thời gian dài rồi chụp ảnh, lưu lại những khoảng khắc thời tuổi trẻ, đi đến những nơi mình chưa bao giờ đến, những nơi không ai biết em là ai và em sẽ mỉm cười thật tươi với họ, đó mới là cuộc sống chứ, còn em lúc này...em thấy thật mệt mỏi biết bao...
Anh có biết không, em thật sự rất muốn nắm lấy tay anh và đồng ý nhưng chúng mình vẫn đang còn rất trẻ, vẫn chưa có một công việc thật sự ổn định với mức lương đủ để kết hôn và sinh con, vẫn chưa có một mái nhà để nương tựa mỗi khi làm về. vẫn chưa lo gì được cho đấng sinh thành cả nên mình khoan vội cưới anh nhé, cứ yêu như chúng mình vẫn đang yêu nhau bằng cả tấm chân tình thì cũng đủ tuyệt vời lắm rồi!
Ai bảo cứ yêu thì phải cưới liền chứ, ai bảo cứ 24, 25 là đã vội lên xe hoa, em và anh cứ cùng nhau tận hưởng những phúc giây này, những phút giây tuổi trẻ tràn đầy nhựa sống cùng với tình yêu mãnh liệt, cùng cho nhau những năm tháng kỷ niệm về tình yêu, thế cũng quá đủ rồi....
Vậy nên anh nhé, không phải em không muốn mà là chúng mình không nên vội, 24 ai bảo là đã già, cứ yêu thật nhiều như chúng ta vẫn đang trao nhau, cứ sống hết nhiệt huyết của tuổi trẻ để rồi một ngày nào đó, khi đã đủ độ "chín", khi đã có thể lo cho nhau và có những nền tảng ổn định, mình sẽ cùng nhau tổ chức một hôn lễ tuyệt đẹp với nến và hoa ngay tại bãi biển như ước mơ của em và anh, anh nhé!
Tonari -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet