Trong lòng em có nhiều nuối tiếc nhưng từ giờ em sẽ không cho phép bản thân mình nghĩ đến nữa. Dù thế nào cũng phải bước tiếp về phía trước, về nơi không có anh. Bởi vì em biết chẳng còn cơ hội nào cho chúng ta nữa. Một chuyện tình đẹp nhưng kết thúc không đẹp, em biết rằng chỉ có em hối tiếc thôi, bởi vì là do em gây ra nên em mới day dứt như vậy còn anh thì yên lòng rồi mà.
Tết năm nay anh có được thưởng không? Tết năm nay em được cho nhiều quà. Ước gì chúng mình còn bên nhau để em có thể gửi quà về cho ba má anh, cho bà nội của anh... Ước gì em có thể quan tâm đến gia đình anh như ngày xưa. Em thương ba má, bà nội, bà ngoại nhiều lắm anh. Dù chưa tiếp xúc nhiều nhưng sao em vẫn cảm thấy thân thiết như là gia đình của em.
Đến bây giờ em vẫn dành tình cảm cho mọi người như vậy. Nhưng mọi sự không thể được như lúc ban đầu, em không thể chăm sóc anh cũng như chăm sóc mọi người như ngày xưa nữa. Trong lòng em có nhiều nuối tiếc nhưng từ giờ em sẽ không cho phép bản thân mình nghĩ đến nữa. Dù thế nào cũng phải bước tiếp về phía trước, về nơi không có anh. Bởi vì em biết chẳng còn cơ hội nào cho chúng ta nữa. Một chuyện tình đẹp nhưng kết thúc không đẹp, em biết rằng chỉ có em hối tiếc thôi, bởi vì là do em gây ra nên em mới day dứt như vậy còn anh thì yên lòng rồi mà.
Có lúc em mong muốn được trở lại như ngày xưa, có lúc em khao khát được nhận sự tha thứ từ anh để có thể bắt đầu lại, có lúc em hy vọng có được một cơ hội để sửa sai. Lúc đó em sẽ cho đi mà không cần nhận lại bất cứ điều gì. Lúc đó em sẽ yêu anh, chăm sóc anh, lo lắng cho anh, quan tâm đến hai đứa nhỏ, chu toàn với gia đình anh, chỉ cần em ở bên anh và thương yêu anh- gia đình anh, em không cần anh phải lo lắng chăm sóc cho em như ngày xưa, em không cần nhận bất cứ gì từ anh, em chỉ cần anh cho em ở bên anh trong suốt cuộc đời còn lại như vậy là đủ, nhưng chẳng có cơ hội.
Có ai mà tin lại người đã từng gây tổn thương cho mình 1 lần đâu anh nhỉ. Ai cũng nghĩ rằng có một lần rồi thì sẽ có lần sau, nhưng đối với em, một lần sai trong đời đủ để em rút ra bài học lớn cho bản thân. Nếu có cơ hội được làm lại em sẽ dành tất cả cuộc đời cũng như tình yêu thương chân thành của em để lo lắng cho anh. Nhưng em biết rằng mọi chuyện nên dừng lại ở đây.
Trưởng thành rồi em mới nhận ra rằng ở đời mọi thứ đều là vô hình, tiền tài, danh vọng, địa vị, sự nghiệp,... mọi thử chẳng là gì cả. Cuộc sống vất vả cũng được, sống trong ngồi nhà nhỏ cũng được, thiếu trước hụt sau chút cũng được nhưng vui vẻ, hạnh phúc và cười nhiều là được. Nhận ra rằng sống ở thành phố thật ngột ngạt, cuối tuần về quê thả diều bắt cá cũng thật thú vị. Em thích ghê, nhưng tất cả chỉ còn trong hoài niệm. Giờ đây khi nhận ra cũng chẳng thể làm gì được, mọi thứ đã quá muộn để có thể nhận lỗi và sửa lỗi.
Năm mới rồi cũng phải mạnh mẽ để mọi thứ lại phía sau lưng mà bước đi thôi. Giờ đây em không chỉ sống vì em mà còn sống vì ba mẹ và gia đình của em nữa. Nên em sẽ bước đi về phía trước, về phía không anh, học cách chấp nhận cuộc sống, học cách tha thứ cho bản thân mình, học cách đứng dậy sau vấp ngã, học cách sống lạc quan, học cách không sợ hãi cuộc sống. Em biết rằng sau tất cả giờ đây anh mạnh mẽ nhiều lắm, anh trưởng thành và nghị lực hơn rất nhiều, em tin rằng không có điều gì trong cuộc sống này có thể đánh gục được anh. Em yên tâm rồi, sẽ không cần phải lo lắng cho anh nữa, anh cũng sẽ không cần em nghĩ đến anh nhiều nữa, sẽ chỉ cần em quên anh để bước về phía trước là đủ.
Tạm biệt anh, người em đã từng nghĩ dù cuộc sống phía trước khó khăn thế nào chỉ cần có anh là đủ.
Tạm biệt anh, người em đã từng yêu thương bằng tất cả trái tim và sự chân thành của em.
Tạm biệt anh, người đã cùng em đi qua suốt tuổi thanh xuân với thật nhiều hồi ức.
Tạm biệt anh, người em đã từng xem là tất cả.
Tạm biệt anh, người đã ở bên em những lúc khó khăn.
Tạm biệt anh, người em đã gây ra nhiều đau khổ và tổn thương.
Tạm biệt anh, người em sẽ mãi mãi không thể nào quên.
Phạm Gia Linh -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet