Nội dung

Sự im lặng của anh cứ giết chết em từng ngày

Sự im lặng là một thứ gì đó thật khủng khiếp. Đối với kẻ quen biết bình thường, im lặng là sự khinh bỉ, là sự coi thường. Đối với người thân thiết, nó là sự nhẫn tâm, sự vô tình. Còn sự im lặng của anh đang dành cho em đây, nó cứ vô tình cứa vào tim em những vết cắt sắc nhọn để rồi càng lúc càng buốt nhói, đau đớn.Em đã nghĩ rằng a trốn chạy, lẩn tránh, có lúc em nghĩ rằng a đang không tôn trọng em, khinh bỉ em, và hơn thế nữa, trong tim anh, em chỉ là một trò đùa mà khi nào anh buồn chán, anh lại gọi. Đến lúc a không cần, anh dễ dàng bỏ đi.

Anh à, anh đang làm gì thế? Anh đang ngủ, đang đọc báo, xem phim, hay đang lướt facebook. À không, hay là giờ này anh vẫn chưa về, đang chơi đùa vui vẻ với cô nàng nào đó, hay là anh đang ôm người phụ nữ khác của anh.... Viết những dòng này ra, anh chẳng bao giờ đọc được...

Sự im lặng của anh cứ giết chết em từng ngày

Với những người biết em, họ nghĩ em ở 1 mức nào đó cao hơn, rằng em xinh đẹp, rằng em khéo léo, rằng em ngọt ngào, phúc hậu, rằng em nhất định có 1 người đàn ông tài giỏi đứng ở sau chiều chuộng em, vậy mà...Em đã chẳng còn một chút tự tôn, tự trọng nào với anh. Em...luôn hạ mình để yêu thương anh. ANh có nhớ không sai lầm của anh, nó làm em đau đớn, làm e tổn thương lắm. Nhưng rồi sao nữa, em đã xin lỗi dù lỗi chẳng do mình. Vì ân tình giữa chúng ta lớn quá... Những ân tình ấy là gì nhỉ... mà khiến đứa con gái ngang tàng, như em lại bị khuất phục?

ÂN TÌNH:

- Là cái xoa đầu của anh khi anh đưa em về lần ấy, là cái vỗ về, kéo vào trong cơn mưa. Là những tin nhắn mà người dày dặn từng trải như anh nói ra nửa thật nửa đùa, vậy mà cô gái là em đây, trong sáng ngây thơ tin anh kể từ những ngày đầu tiên ấy

-Rồi xa hơn là những lần đón đưa, là những cái gắp đồ ăn cho em những thứ ngon nhất, là những nụ hôn ngọt ngào, là bờ vai vững chãi để em dựa vào, là những tin nhắn hàng đêm, là những cuộc gọi nghe e kể những điều em ghét...

-Rồi sao nữa anh nhỉ? Anh cứ đi sâu vào cuộc đời em bằng những điều bình thường giản dị ấy. Anh đi làm còn tranh thủ giờ trưa đón em đi ăn, rồi những giờ ngồi cafe đợi anh gặp khách hàng. Anh đón em đi vì chắc anh nhớ em lắm. Em còn nhớ như in lần ấy, anh ngồi nhìn em rồi nói rằng: Khuôn mặt em gì cũng đẹp: Mắt to tròn, da mịn màng, môi trái tim, mặt tròn xinh xắn, má lúm, hàm răng trắng đều. ANh nói vậy đấy anh có nhớ không?

Sự im lặng của anh cứ giết chết em từng ngày

- Là lần em uống say anh cõng em về, là lần anh nói với bạn anh khi bạn anh trêu em: "Đây không phải là người mày động vào được đâu" ÔI em say những vẫn nghe được câu đó. Anh có biết em hạnh phúc thế nào không. Nửa năm trời yêu nhau, ngày nào chúng mình cũng gặp. Ngày nào em cũng ôm anh thât chặt mà vẫn muốn ôm nữa, thơm má anh bao nhiêu cũng không đủ, năm chặt tay anh chẳng muốn tách rời.

-Thời gian cứ thế trôi đi, anh lo lắng cho em..yêu em... Khi ngủ anh ôm em trong lòng. Đó là quãng thời gian em hạnh phúc nhất trong đời. Em đã nghĩ vậy. Em đã hạnh phúc mà quên đi tất cả, trao đi yêu thương mà không để lại một chút đường lui nào cho mình

- Nhưng anh à, 3 năm rồi, giờ em mới hiểu, đàn ông tuổi 30. ANh thật dễ dàng tán tỉnh cô gái ngây thơ như em. A đầy trải nghiệm... ANh biết em yêu anh thế nào... để rồi anh đối xử với em như thế nào.... Đúng vậy... diễn tả bằng từ gì cho đúng về cách mà anh đối xử với em sau đó em không nhớ nữa. Chỉ biết rằng anh đã bỏ rơi em quá nhiều, anh thờ ơ, anh chẳng cần biết em sống chết ra sao, tủi thân thế nào... ANh mặc kệ tất cả, lúc xuất hiện, lúc biến mất, lại xuất hiện, lại biến mất, cứ thế trong vòng hơn một năm, mà bây giờ em không thể đếm được những lần anh đến rồi đi nó nhiều thế nào....

CÒN EM:

- Em cứ chờ đợi anh từng phút, từng giờ, chờ đợi trong vô vọng. Chỉ một cuộc điện thoại của anh mà em như phát điên lên mà sung sướng. Rồi những ngày a say xỉn anh đến lúc nửa đêm... Em cứ sống như vậy... Anh chặn số em... Em không gọi được... Chỉ là anh muốn đến thì anh gọi... Em chẳng còn cách nào khác... Em chưa bao giờ nghĩ rằng mình lại chịu đựng và yêu một người tới hông biết họ đang đôi xử tồi tệ voứi mình như vậy..,. à không, thực ra là biết nhưng vẫn chịu đựng

- Em thương anh, em lo anh buồn... em lo anh vất vả, em sợ nếu em bỏ đi sẽ k có ai thương anh nữa... EM không giận anh vì nghĩ rằng, yêu nhau đã khó, biết yêu nhau được bao lâu, em lại không giận nữa, em sợ anh không làm lành, em sợ không gặp được anh. Có những lỗi lầm anh mắc phải khiến em như vỡ nát, cuối cùng em lại nghĩ về hơi thở ấm áp của anh, nghĩ đến bàn tay ấm áp của anh, nghĩ đến những lần anh cõng em trên đường vì em ngại đi bộ.

- Em cứ nghĩ vậy... Em cứ cho anh cơ hội làm khổ em.. Rồi cho đến 1 ngày em không nghe điện thoại của anh nữa, em không trả lời tin nhắn của anh, em xa anh. Đó là lần lâu nhất: Tận 1 tháng...Rồi em có 1 ngày nói chuyện với bố về anh, em quên mất là em đang giận anh, em đã nhấn nghe điện thoại từ anh. Đó là lần hiếm hoi anh nói nhớ em, yêu em.... Lần hiếm hoi anh không tắt máy trước( Trừ lúc ban đầu) ANh nói anh đã hiểu cảm giác bỏ rơi là thế nào... Anh hứa sẽ không như vậy nữa.

Sự im lặng của anh cứ giết chết em từng ngày

Nhưng anh không làm được... Anh đến bên em được 1 tuần, mang hơi ấm mà em lúc nào cũng cảm thấy nó đang bên mình trở lại cho em. Em hạnh phúc lắm.... Rồi anh lại đi... Đi mãi... Anh im lặng... Không nói gì

Em... Đã rất nhiều lần nói với anh... rằng anh có yêu em không? Hoặc là anh yêu thương nghiêm túc, hoặc là anh nói chia tay.. Em chấp nhận. Em không bao giờ làm phiền anh nữa.

Bởi vì anh lúc nào cũng biến mất không lời nào nên anh luôn có lí do để quay lại, anh luôn làm em mềm lòng, anh làm em không có lí do để rời xa anh. Anh ích kỉ và thật đáng sợ...Còn em không muốn phải nói gì với anh thêm nữa,em không muốn yếu đuối trước mặt anh, em không muốn cầu xin, em thấy anh hèn nhát, anh không dám đối mặt với tất cả, hoặc là anh thật xấu xa vì k yêu em nữa mà vẫn muốn giữ em..

Đừng im lặng nữa.... Xin hãy cho em một con đường được không anh? Hoặc là em sẽ yêu anh và chấp nhận mọi khó khăn, cố gắng làm tốt để đến với anh... Hoặc là cho dù vẫn yêu anh nhiều đến thế này em cũng sẽ nhất quyết từ bỏ mối tình này, sẽ chỉ yêu anh trong suy nghĩ, chẳng cần nhìn anh, chẳng cần hơi ấm từ anh...

Emily Nguyen -

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

Xấu hổ vì người yêu thiếu bản lĩnh

Có chán yêu người đàn ông thiếu bản lĩnh, không dám đứng lên đấu tranh vì lẽ phải…Tôi và người yêu dự định cuối năm sẽ tổ chức đám cưới, tuy nhiêu sau một vài tình huống mới gặp gần...

Xem thêm  

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm  

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm