Khi ngồi trong ghế nhà trường bạn nghĩ tốt nghiệp ra trường sẽ được làm việc trong những công ty lớn, chuyên nghiệp, xỏ chân vào gầm bàn. Nghĩ là người ta sẽ nhận mình và coi mình như là một ngôi sao mới bước ra từ một lò đào tạo. Điều này có thể đúng với một số cá nhân cực kì xuất sắc, và gặp thời. Còn lại thì sẽ là sự sụp đổ khi bước ra khỏi cánh cửa mà 4 năm bạn vẫn ra vào đó.
Khi còn đi học, chỉ cần bạn được điểm cao, cô giáo khen ngợi, bạn cùng trang lứa hâm mộ, và đưa bạn lên mây xanh. Bạn cảm giác bạn thật tuyệt vời, bạn chiến thắng được những kì thi, bạn làm đúng như SGK, bạn làm đúng theo ý thầy cô, những lý thuyết được bạn làm nhuần nhuyễn. Và bạn đỗ tốt nghiệp, bạn ra trường với tấm bằng tốt. Như vậy thì người ta sẽ cần bạn chứ bạn đâu cần người ta, và bạn thấy hạnh phúc vì ý nghĩ đó.
Bạn bắt buộc phải kiếm việc làm sau khi bạn tốt nghiệp vì lúc đó bạn sẽ phải tự lo những khoản chi tiêu của mình, bạn sẽ phải tự trả tiền nhà, tiền điện, tiền nước,…., rồi phải mừng tuổi những đứa bé còn đi học, mừng tuổi ông bà cha mẹ vì bạn đã kiếm ra tiền. Vậy là áp lực kinh tế bắt đầu đè lên đôi vai bạn.
Những gì bạn nghĩ khi bạn ngồi trên ghế nhà trường đến những gì thực tế đang diễn ra nó khác quá. Bạn mang hồ sơ đến một công ty, bạn gặp phòng Hành chính. Những nụ cười ko thiện cảm, những cái nhìn săm soi, những câu hỏi thiếu tính cộng tác. Bạn hơi shock. Về nhà với tâm trạng chán nản, thất vọng vì đáng lẽ phải được những ưu ái nhiều hơn mức cần thiết.
Có những người không may mắn thì vác hồ sơ đi cả chục công ty mà chẳng nhận được hồi âm hoặc những thử thách quá khó khiến bạn nản chí.
May mắn hơn thì bạn được nhận vào làm. Đây mới là lúc bạn shock nhất. Môi trường công sở với những nụ cười giả tạo (không phải 100%), những lời nói ngọt nhạt trước mặt và những lời như dao cứa sau lưng. Bạn tinh tế bạn sẽ nhận ra, bạn không tinh tế bạn sẽ tin và rồi sự shock nặng sẽ xảy đến khi có vấn đề gì đó. Vậy là bạn bị rơi vào một hố sâu, những hy vọng bị dập tắt một cách phũ phàng. Bạn có thể tìm thấy những người bạn tốt ở nơi đó, nhưng để là những người bạn thân thì cực kì kiếm. Thân ai người đó lo thì okie. Bạn lao đầu vào làm và cố gắng phấn đấu thì sẽ bị cười là đến bao giờ thì bạn mới thành công cơ chứ, cố là vô ích thôi. Bạn lười nhác sẽ bị nói là tuyển vào làm gì cho tốn tiền lương, tốn điện. Bạn yêu quý 1 người chơi với người đó thân hơn mức bình thường thì người khác sẽ bảo bạn là kết bè đảng, bạn làm vừa lòng tất cả thì người ta sẽ bảo bạn thảo mai. Bạn hoạt động độc lập thì người ta sẽ bảo bạn khinh người.
Thế nào cũng khó cho bạn. Và người mới như bạn nên làm gì?
Một vài bài học được rút ra:
- Không nên hy vọng ngay 1 công việc với mức lương cố định cao. Đôi khi chấp nhận một mức lương cố định thấp nhưng được hưởng doanh thu thì sẽ tăng thêm ý chí, cũng như quyết tâm khẳng định mình, và phấn đấu những con số trong bảng lương thật đáng ngưỡng mộ.
- Không ảo tưởng về một nơi mà mọi người sẽ chia sẻ với nhau mọi khó khăn hoạn nạn, giúp đỡ nhau vô điều kiện như thời còn đi học chơi một cách trong sáng.
- Không đặt niềm tin quá nhiều vào 1 ai đó (vì trước mặt bạn họ sẽ cười nói rất tình cảm nhưng sau lưng sẽ đem bạn ra làm chủ điểm để buôn bán. Nếu công sở ko có buôn chuyện thì thật phí)
- Hãy là chính mình, dù có chuyện gì hãy giữ vững lập trường, giữ vững sự cố gắng và một ngày họ sẽ phải nhìn bạn với 1 con mắt khác.
- Hãy thật vui vẻ và xinh gái, đẹp giai, điều đó sẽ khiến những người khác thực sự muốn làm việc với bạn, và làm cho những kẻ ghét bạn càng GATO với bạn. Vì họ luôn muốn bạn xấu xí và u uất.
- Hãy đối xử tốt với tất cả mọi người, và nếu như họ chơi đểu mình thì cũng đừng nghĩ cách chơi đểu lại họ. Hãy biết và nghĩ rằng họ thật đáng thương, cũng chỉ vậy thôi mà.
- Hãy luôn cầu mong sự bình an cho tất cả những người đang yêu thương bạn, hay những người đang ghét bỏ bạn. Bởi vì, nếu bạn mong họ có chuyện thì bạn cũng chỉ tầm thường như họ. Và hãy nghĩ cho gia đình họ, cha mẹ của họ, anh chị em, vợ chồng họ sẽ ra sao nếu họ có vấn đề?
- Và một điều quan trọng nhất hãy làm việc bằng trái tim, sự đam mê, nhiệt huyết của tuổi trẻ thì con đường đi đến thành công của bạn sẽ rất gần. Hãy nhìn vào đích đến và dần dần loại bỏ các chướng ngại vật trên đường đi. Chìa khóa của thành công!
Hoàn Phạm
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet