Nội dung

"Tuổi trẻ giống như 1 cơn mưa, cho dù bị cảm, vẫn muốn quay lại để được ướt mưa thêm 1 lần nữa".

Chênh vênh tuổi 23

Cô gái nhỏ, vừa bước qua tuổi 22, ngấp nghé ngưỡng 23 của cuộc đời. Nhìn ra xung quanh, bạn bè cô đã ra trường, người đi làm, người đi thực tập, người lập gia đình - bước vào 1 cuộc sống mới, người vẫn mải mê với những cuộc vui không biết điểm dừng...

23 - cô vẫn đang dùi mài những ngày tháng cuối cùng trên giảng đường, vẫn miệt mài với những đồ án, những kì thi chuyên ngành đáng sợ. Và hơn hết cả, cô gái bé nhỏ sắp bị quẳng ra ngoài xã hội, tự bươn chải với ước mơ, khát vọng và tương lai.

Nhìn lại quá khứ nhé!

18 tuổi, cô xa gia đình, vươn ra ngoài xã hội đi học. Gặp đủ kiểu người, đủ chuyện dở khóc dở cười. Hạnh phúc có, nước mắt cũng có. Được cũng nhiều mà mất cũng nhiều. Cười cũng nhiều mà khóc cũng nhiều...

22 tuổi, 1 phần thói quen, 1 phần cuộc sống, 1 phần kí ức cô phải bỏ lại để bước tiếp. Chông chênh...hụt hẫng.

Đã có lúc muốn từ bỏ tất cả rồi biến mất nhưng cảm giác tội lỗi khiến bản thân cô không thể ích kỉ được. Lại ôm nỗi đau vào lòng, nuốt ngược nước mắt rồi gắng gượng. Thấy mệt cũng chỉ tự an ủi rồi cố gắng.

Chênh vênh 23, quãng đường tương lai mù mịt. Không biết lấy điều gì làm động lực cố gắng, không biết nhìn vào đâu, vào ai để mà phấn đấu.

Cuộc sống vốn dĩ không như vẻ bề ngoài nó thể hiện. Càng lớn càng thấy bản thân trưởng thành hơn. Qua rồi cái thời mơ mộng bay cao bay xa, qua rồi cái thời nhìn mọi thứ với cặp kính màu hồng. Bây giờ, chỉ đơn giản là muốn sống yên phận nhưng cũng khó quá.

Chênh vênh tuổi 23

Đôi vai gầy bé nhỏ...

23 - bắt đầu lại từ đầu liệu có quá muộn? Bỏ lại cả 1 khoảng trời cô đã sống yên bình, bỏ lại ước mơ hy vọng, bỏ lại kí ức tươi đẹp, bỏ lại những con người cô không muốn buông bỏ để khoác lên mình cái áo mang tên trách nhiệm.

23 - trưởng thành. Trưởng thành nên phải học cách từ bỏ những thứ không được phép giữ, học cách gánh lấy những thứ phải giữ gìn. Từ bỏ không có nghĩa là yếu đuối, mà từ bỏ là đủ mạnh mẽ để buông tay.

23 - và là con gái, ở nhà phải nghe bố mẹ, kết hôn thì lo cho gia đình chồng. Rốt cuộc, là con gái thì có gì hay, có gì tốt. Phải gồng gánh ước mơ của người khác, vứt bỏ ước mơ của bản thân mình... chẳng phải là quá tàn nhẫn sao?

Thấy mệt với chức danh con gái, con gái phải thế này phải thế kia. Cả cuộc đời có mấy ngày được sống tự do tự tại, an nhiên và là chính mình. Đến những thứ thuộc về bản năng cũng phải từ bỏ thì đau lòng lắm thay.

Bây giờ, chỉ muốn vứt bỏ hết, tất cả mọi thứ để đi thật xa, đến khi đủ mạnh mẽ để quay lại. Cách tốt nhất để không làm tổn thương tất cả là tự làm tổn thương chính mình.

Buông bỏ hết, không ai phải trách móc dằn vặt nhau...

Buông bỏ hết, không ai phải chịu tổn thương vì cô gái...

Thời gian rồi sẽ trả lời tất cả. Chớp mắt cùng số phận.

Chênh vênh 23 - mạnh mẽ lên cô gái. Trái Đất tròn, không gì là không thể.

Vân Anh

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

“Con nhà người ta...”

Mẹ à, con không tốt đẹp, tài giỏi như người ta. Nhưng con không hư hỏng mẹ à! mẹ đừng so sánh con với người khác nữa mẹ nhé! Con là đứa...

Xem thêm  

Nước mắt lại rơi nơi Mi 171 gặp nạn

Sáng 9/7, khu vườn nơi chiếc máy bay Mi 171 rơi và phát nổ có hàng chục bát hương lập vội nghi ngút khói. Chốc chốc, những tiếng gào khóc thảm thiết lại vang lên. Sáng 9/7, ba ngày sau khi chiếc trực thăng...

Xem thêm