Trên đời này làm gì có ai tốt đâu em? Chỉ là người ta tốt với ai và xảo trá với ai để tồn tại. Trên đời này làm gì có ai sinh ra là đã hợp nhau hả em? Vì người ta yêu nhau nên tự sửa đổi để hòa hợp với nhau thôi. Trên đời này làm gì có cái gì vốn dĩ là của mình đâu em? Tự em giành lấy cho mình cơ hội biến nó thành của mình nên nó mới là của em thôi!
Vốn dĩ hai người yêu nhau là tình đầu và tình cuối tồn tại rất ít ỏi. Cuộc sống vốn phức tạp, mà tình yêu còn khiến ta đau đầu hơn. Có người vì cuộc sống mà từ bỏ người mình yêu. Có người lại vì tình yêu mà từ bỏ tiền đồ sáng lạng, công việc ổn định. Do đó, hẳn là ai cũng có một tình yêu đã tan vỡ. Cái mà người ta gọi là "con người ai cũng có một người là cấm kị, không thể và không được nhắc đến".
Lớn lên chúng ta lại càng ít bạn bè, đôi khi muốn tâm sự một chút cũng không biết phải nói với ai. Những điều đó khiến ta tìm đến âm nhạc - thứ dễ đi vào lòng người nhất, người bạn không bao giờ than phiền về rắc rối của bạn.. cũng là nơi ta tìm thấy sự đồng cảm với tình yêu đã vỡ vụn của bản thân.
Nhiều lần anh nghĩ "Tại sao nhạc về tình yêu buồn thì nhiều mà về một chuyện tình ngọt ngào hạnh phúc lại ít như vậy?". Rồi anh nhìn mọi người xung quanh, nhìn lại bản thân mình.. Phải qua bao nhiêu lần tan vỡ thì người ta mới tìm được người cuối cùng - người thuộc về mình? Người mà anh chỉ tìm những bản nhạc ngọt ngào hiếm hoi giữa vô số chuyện tình buồn của những nốt trầm khiến họ phải xao xuyến. Do vậy.. nên anh cũng thôi không hỏi mình nữa. Và rồi.. anh lại nghĩ đến em.
"Ngày buồn rười rượi là ngày mà em xa tôi..Đợi hoài chờ hoài mà rồi người đâu không tới, sao em không một lời.. dặn trước với tôi người ơi?". Lần đầu nghe bài hát này..anh thấy nó vẫn chưa đi vào lòng anh.. không phải vì Tiên Cookie hát không hay mà có lẽ.. vì khi đó anh có em bên cạnh nên anh nghĩ "nếu buồn chỉ cần tâm sự với em, tìm người lạ để làm gì?". Và rồi bây giờ, anh cứ nghe bài hát này mỗi ngày.. vì em đã không còn ở đây.. Anh đành lấy âm nhạc làm người lạ tâm sự vậy. Anh lại tự hỏi..qua bao nhiêu cuộc tình.. sao anh vẫn còn một mình hả em?
Anh đã nghĩ em là người con gái anh phải tìm. Lạc nhau giữa tám tỉ người rồi anh cũng nhìn thấy em. Vậy mà.. mình lại xa nhau lúc yêu thương nhất. Nếu nói khuyết điểm lớn nhất của em là gì thì đó là sự tự ti. Sao em cứ nghĩ, mình không xứng đáng với anh mà không hoàn thiện mình hơn và cùng anh giải quyết hết mọi khuất mắt trong lòng em?
Trên đời này làm gì có ai tốt đâu em?..Chỉ là người ta tốt với ai và xảo trá với ai để tồn tại.
Trên đời này làm gì có ai sinh ra là đã hợp nhau hả em?.. Vì người ta yêu nhau nên tự sửa đổi để hòa hợp với nhau thôi.
Trên đời này làm gì có cái gì vốn dĩ là của mình đâu em?..Tự em giành lấy cho mình cơ hội biến nó thành của mình nên nó mới là của em thôi!
Trên đời này làm gì biết được ai tốt hơn ai đâu em?.. Định nghĩa "tốt" bao la lắm, làm sao mình cân đo so sánh được?
Yêu là phải tự giành lấy cho mình cơ hội chứ không phải để cho người mà em nghĩ là tốt hơn em. Vậy nên, em phải biết tự giành lấy cơ hội cho mình để biến cái không thể thành có thể.
Anh mong em đừng tự ti trong tình yêu của tụi mình. Dù thời gian có lạnh lùng.. có thể khiến tình mình phai nhạt nhưng anh vẫn luôn ở đây đợi em cho mình một cơ hội đến bên cạnh anh một lần nữa, Nếu lỡ như em vẫn không đến, thì có lẽ mình đã hết duyên..Anh đành đợi người con gái của anh xuất hiện.. và anh sẽ không quên em.
Tyn Jung -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet