Nếu một ngày nào đó, đôi chân rắn chắc của anh đi thật nhanh, đôi chân mềm yếu của em theo không kịp, hai đôi chân không cùng một nhịp, khập khễnh giữa muôn vàn đôi chân, để rồi em và anh lỡ nhịp, bỏ lạc nhau giữa những người xa lạ, để dòng người đẩy đưa xuôi ngược, rồi mệt nhoài buông lỏng đôi chân, mặc cho người kia đang cố công tìm kiếm, bung bới trí óc để tìm lối quay về.
Thì anh ơi, nếu có một ngày như thế, anh đừng vội chạy nhanh, cũng đừng vội chạy xa. Đôi chân em tuy mềm yếu nhưng trái tim em mạnh mẽ. Em sẽ bước từng bước trên đoạn đường dài và đầy khúc quanh. Những đoạn đường trải đầy hoa lá bao mùa ta nhẹ nhàng dạo qua, những đoạn đường ướt mưa bao lần ta tìm nơi trú, những đoạn đường thương nhớ cho chuỗi ngày chờ đợi, những đoạn đường mang đầy hình bóng mà in sâu những kỉ niệm buồn vui. Em sẽ bất chấp dòng người mạnh mẽ, ngăn bước chân em đi tìm anh, len lỏi tìm qua từng người một. Em sẽ vượt qua họ, đánh gục họ như một chiến binh và khuất phục họ như một chiến tướng. Em sẽ chạy nhanh qua những ngày mưa và thả người trong những ngày nắng. Chờ khi tia nắng đầu tiên hé sáng, lướt qua gương mặt quen thuộc của anh, trơn tru chạy nhảy trên nụ cười hớn hở của em, em tin mình đã tìm lại được nhau.
Tất cả những điều đó em tin mình sẽ làm được, nếu như anh vẫn đứng đó, chờ em ở nơi ta đã lạc bước, như chờ ngày em đến bên anh. Để ngày ta gặp lại, tự hào em sẽ kể anh nghe hành trình đi qua thương nhớ, vượt qua những chặng đường dốc cao, chống chọi những cơn mưa rào chỉ mong thấy được những tia nắng, bỏ quên những đêm cô đơn buồn tủi chờ ngày ta tìm lại nhau. Chỉ vì khi hai người đi lạc, chỉ cần một người đứng chờ, và một người đi tìm, chắc rằng họ sẽ tìm lại được nhau, như cách họ đã đến bên nhau.
Gem -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet