Nội dung

Anh ấy là một người tình cảm, đủ để cô nhận ra ngay khi lần đầu chạm tay anh, nhìn trộm anh, những cử chỉ nhỏ nhặt khi nghe anh kể về câu chuyện cũ, bản thân anh người kể chuyện hăng say và nhiệt huyết, cô người lắng nghe ẩn sâu là nỗi niềm đau đớn của một người đến sau, nghe chuyện tình của hai người yêu nhau say đắm nhưng vì đời, vì một số lí do của cuộc sống, vì họ quá hiểu nhau, và trăm ngàn thứ nữa, họ rời xa nhau....cô phải lắng nghe một cách vô thức, bản thân cô tự dậy cho mình rằng: " điều muốn họ quên, họ không thể quên, thì hãy học cách sống với sự nhớ nhung ấy".

Từ đấy, cô chấp nhận, rồi yêu anh!

Kí ức nhàu sao anh vẫn giữ

Lúc trước khi anh chưa tới, cô hài lòng với cuộc sống độc thân và lãnh cảm của mình khi không yêu ai đó trong một thời gian dài.Cô đã từng chờ đợi một cảm giác khi nghe thấy tiếng tim mình đập thình thịch khi hai lồng ngực áp chặt vào nhau,cô đã ngừng tìm kiếm thứ gọi là " yêu", với cô vết thương cũ đã khỏi nhưng vẫn để lại sẹo, điều đó dễ hiểu thôi mà, phải không?

Còn anh, có lẽ lúc đấy anh cũng đang loay hoay với một mớ bòng bong của tình yêu dài lâu mà không đến đâu, anh date những người cho mình hứng thú và lặng lẽ bước khỏi một câu chuyện khi ai đó cố gắng lấn thêm bước nữa vào đời tư của anh,ngẫm lại cách anh đang sống, cô nhìn thấy như một trò chơi hồi bé, nếu một trong hai yêu trước, chúng ta sẽ chia tay!

Anh và cô đều có một điểm chung đó là ném quãng thời gian dành cho chính mình vào sọt rác đó được gọi là " ngủ".

Kí ức nhàu sao anh vẫn giữ

Hai con người, đến đúng thời điểm, cần nhau vừa đủ, chỉ vài giây, họ quấn quýt và thương yêu nhau, rồi họ dành cho nhau những từ ngữ mà chỉ hai mới có, họ gọi nhau là " người yêu"

Không mất nhiều thời gian đâu, con người ta yêu nhanh lắm, đủ để họ nghĩ rằng mình đủ thuộc về nhau cho nửa đời còn lại...

Anh yêu cô, anh nói với cô rằng, anh không muốn cô hiểu quá nhiều về anh, anh muốn cả hai cùng là những nhân tố bí ẩn, vì có lẽ nếu tuốt tuồn tuột về nhau thì chẳng phải yêu nhau nữa đâu, nó dễ dãi lắm, anh sợ yêu thương trở thành thói quen, cô lẳng lặng mềm mại như một chú mèo con ngoan ngoãn, dụi vào ngực anh nhẹ nhàng và thì thầm đủ để anh hiểu, cô đồng ý, giữ lại cái riêng tư ấy.

Kí ức nhàu sao anh vẫn giữ

Cô bên anh nhưng có lẽ, một phần kí ức trong anh vẫn dành riêng cho ai đó, mà một khi nhắc lại, giọng nói anh vẫn âm điệu ấy, cách nhìn ấy, xa xăm và trầm lắng như thể, anh tiếc nuối quãng thời gian ấy lắm, anh ước có phép lạ để anh kịp quay lại làm điều mình chưa kịp làm..Và cô từng hỏi bản thân mình, có thật là nói thật nhiều kể cho nhau nghe về những câu chuyện cũ làm cho nhau thoải mái hơn, dễ hiểu hơn không. Anh chấp nhận nỗi sợ nguyên thủy của tình cũ, còn cô sợ nhất một người đàn ông tĩnh lặng yêu một người đàn bà hững hờ.

Anh từng kể với cô,nếu muốn hiểu được anh, em phải làm quen với cách cô ấy ở cạnh anh xuyên suốt những kỉ niệm của chính anh.

Có một sự im lặng đến tuyệt mệnh....

Rồi cô với anh hai người ngồi điềm nhiêm trong bóng tối và hàng tá suy nghĩ chộn rộn, bên trong cả hai là một sự trống rỗng đến tàn tạ.

Cô chỉ muốn kết cùng của câu chuyện...

hỏi anh một câu: " Kí ức nhàu, sao anh vẫn giữ".

Anh lặng lặng nắm tay cô và ghì chặt vào lòng....

Suỵt, ngủ đi em.

Tung NguyenDecor -

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm  

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm