Anh, em xin lỗi!
Em... thực sự không biết nói câu gì hơn ngoài ba từ này dù em biết rằng, đó không phải là điều anh muốn nghe. Thời gian qua, thực sự cảm ơn anh vì đã quan tâm, hỏi han em. Anh biết không, em từng có tình cảm với anh. Đó là sự thật. Nên em mong anh đừng tự dằn vặt bản thân hay cảm thấy bị thương hại...
Em xin lỗi, anh à! Em... từ trước đến giờ, 19 năm kể từ khi được sinh ra, có lẽ anh là người con trai đầu tiên vì yêu em mà khóc. Em không biết tại sao... Mình yêu xa mà đúng không? Mà kể ra cũng thật lạ, mình yêu nhau nhưng lại chưa gặp nhau bao giờ. Quen nhau qua mạng khá lâu nhưng mãi về sau mình mới chính thức nói chuyện làm quen. Với cái khoảng cách địa lí không xa lắm, anh có thể sang bên em mà không mất nhiều thời gian. Chỉ có điều, em biết, công việc ở bên đó của anh chưa ổn định nên em cũng không thể bắt ép anh đi được.
Anh - một chàng trai si tình. Em từng hỏi anh rằng: sao anh có thể yêu say đắm một người như em, chỉ nói chuyện qua điện thoại, chat video qua yahoo? Sao anh có thể cảm thấy tổn thương ghê gớm khi phải chia tay một người anh chưa từng gặp mặt, chưa từng có kỷ niệm gì cả? Em xin lỗi. Em biết, với một người như anh, hẳn sẽ cảm thấy bị tổn thương lắm khi phải nghe những câu nói đấy từ nguời mình yêu... nhưng anh biết mà, em chỉ nói những suy nghĩ trong lòng em cho anh hiểu mà thôi.
Em cũng từng hỏi anh rằng, liệu tình cảm của anh với em là tình yêu thật sự hay chỉ là thói quen, hay một sự ngộ nhận nào đó. Nhưng anh đã suy nghĩ và quả quyết với em rằng, đó là tình yêu.
Em, đã cố gắng yêu anh, để đáp trả lại tình cảm ấy một cách chân thành nhất.
Em, không phải là một cô gái đào hoa. Thực sự từ trước đến nay, khi em thích hay yêu một ai đó hoặc ngược lại, tình cảm ấy đều được đối phương đáp trả. Còn với anh, đã yêu em và cố gắng xây dựng tình cảm nhưng lại không được đáp trả nhiều như thế... Em thực sự cảm thấy bản thân có lỗi nhiều với anh lắm. Em xin lỗi vì đã khiến anh bị tổn thương... nhưng có lẽ em không còn cách nào khác. Em đành phải nói lời chia tay với anh vì em biết, dù em có tiếp tục cố gắng yêu anh đi chăng nữa, sự vô tâm của mình vẫn sẽ khiến anh đau lòng mà thôi. Chẳng bằng em nói chia tay với anh, để anh đi tìm một người con gái khác, xứng đáng với tình cảm của anh hơn em.
Em không thể ích kỷ, giữ riêng anh cho bản thân mình. Em nghĩ em sẽ không thể khiến anh hạnh phúc. Nên, em muốn anh đi tìm một hạnh phúc khác, không phải là em. Nói chia tay anh thế này, cũng không phải vì em đã yêu một người nào khác mà bỏ rơi anh đâu. Anh đừng bao giờ nghĩ như vậy. Em chỉ thấy, so với những gì anh nhớ nhung, yêu thương, đợi mong em, em lại thờ ơ, hững hờ, vô tâm, khiến anh mệt mỏi. Yêu em, mệt lắm, anh thấy không? Vậy nên, hãy quên em đi, anh nhé! Hãy coi em như một cơn gió thoảng qua trong cuộc đời anh, một người mà anh đã từng yêu nhưng không phải là người đi cùng anh đến tận cuối con đường.
Em tin, ở đâu đó, người phụ nữ của đời anh đang đợi anh đấy.
Quên em đi và đi tìm hạnh phúc mới nhé, người em từng yêu!
Mery Kul -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet