Nội dung

Anh à, sáng nay đến tòa soạn, không hiểu sao em cứ nhìn vào phòng làm việc của anh. Cái sự nhớ nhung chết tiệt đó, nó lại ùa về trong từng cơn đau nhói hiện lên bên trong cơ thể nhỏ bé yếu ớt này...

Anh à, nếu như ngày đó, em không nói với anh sự thật, thì có lẽ, mọi chuyện đã không diễn ra như này anh nhỉ! Nếu như ngày đó, căn bệnh quái ác đó không đến với em, thì chúng mình đang sống một cuộc sống hạnh phúc, bình yên như những cặp vợ chồng khác. Anh và em sẽ đi vòng quanh khắp thế giới, anh sẽ chụp thật nhiều ảnh, còn em sẽ viết sách thật nhiều... Anh và em, sẽ cùng nhau dạy dỗ những đứa trẻ của chúng mình...

Em không thể chịu nổi sự nhớ nhung này

Anh ơi, chiều nay, mẹ gọi điện giục em về lấy chồng, lúc đó em chỉ biết òa khóc và quay người lại nhìn sang phòng làm việc của anh, ước gì anh ở cạnh em lúc này nhỉ, ước gì em được pha cà phê cho anh mỗi ngày, ước gì em được cấu vào người anh mỗi khi anh đến đón em trễ, ước gì chúng mình được ăn mì gói mỗi khi nhà mất điện, mỗi khi ngoài trời mưa to tầm tã...Anh ơi, anh về đi.

Anh có nhớ vị cà phê em pha mỗi sáng không? Anh có nhớ những lời hứa khi chúng mình ngồi trên ban công nhìn ra ngoài biển không? Anh có nhớ từng nụ hôn anh đặt lên má em mỗi khi em làm nũng không anh? Anh ơi, anh về đi...

Chiều nay gió mạnh lắm, gió thật mạnh, lòng người thật trống trải! Nhìn em mệt mỏi thế kia, chắc sếp cũng thấy thương nên cho em nghỉ sớm! Anh à, lại lần nữa em lại quay sang nhìn vào phòng anh, em thấy anh ngồi đấy, em gào thét như điên loạn khi bất ngờ được thấy lại nụ cười của anh, em khóc òa lên và chạy lại ôm anh như những cái ôm anh đã từng trao cho em! Anh ơi, anh về đi...

Hôm nay là ngày sinh nhật anh này, em tự tay làm tặng anh chiếc bánh kem anh vẫn thích ngày nào. Trên đó là cả những ước mơ, hoài bão của chúng mình, cả tình yêu nồng ấm và những cái hôn anh dành cho em nữa. Lá cứ rụng, cây cứ mãi đau lòng...

Em không thể chịu nổi sự nhớ nhung này

Tình cờ chiều nay lúc từ bệnh viện về nhà, em gặp một cặp đôi ngồi tựa vào vai nhau và cười thật rạng rỡ! Anh à, họ thật giống mình 12 năm trước anh nhỉ. Hồi đấy mới lớp 11, em đã tí tởn leo lên mái nhà gặm chiếc bánh mì mới mua đầu ngõ với anh và cả lớp, đơn giản thế nhưng giờ có còn nữa không anh? Có còn những lúc chúng mình đi trượt patin và cùng học nhóm không anh? Có còn những lúc bị đau họng nhưng em vẫn cố gắng gào thét lên để được anh quay lại chú ý trong sân bóng nữa không anh?

Đầu năm lớp 10, lúc thấy anh lần đầu tiên, em đã rụng rời tay chân, cố gắng xin thầy chủ nhiệm xếp em ngồi kế anh, cố tỏ ra nhẹ nhàng khi nói chuyện với anh, cố vặn nhỏ âm thanh lại khi đang tham gia "chém gió" với cái lũ con trai lớp bên cạnh, cố mang thật nhiều bút viết để đến khi anh quên mang bút thì em sẽ là người anh cần đến đầu tiên (mặc dù sau giờ học em chẳng dám đòi). Lên lớp 11, cái ngày đi thi ROBOT lại khiến em thích lại càng thích anh hơn, em cứ quấn quýt bên anh để được nhìn thấy nụ cười của anh, nụ cười ấy ấm lắm anh có biết không? Nhưng mãi đến tận năm 2 em mới nhận được tin nhắn của anh, anh nói anh thích em, em nghẹt thở khi đọc được tin nhắn đó, đến giờ em vẫn còn giữ tin nhắn "ấm áp" của anh đấy!

Anh à, giờ còn đâu những lần anh mặc áo mưa mua cho em chiếc bánh mì khi em gào lên rằng em đói? Giờ còn đâu những lần chúng mình đi bộ bờ biển và chơi trò nói thật? Giờ còn đâu những tin nhắn bắt em đi ngủ sớm trong khi cả đống luận án em vẫn chưa bảo vệ xong? Giờ còn đâu những đêm 3h sáng anh gọi điện hù ma em? Anh ơi, anh về đi...

Em không thể chịu nổi sự nhớ nhung này

26 tuổi, cái ngày em được bước lên xe hoa, cái ngày em được cầm tay anh và hôn anh trong từng nhịp đập của trái tim... Bây giờ, em có còn bước lên cũng chính chiếc xe ấy ở tuổi đời 28? Em có nên đi bước nữa không anh? Em có nên quên đi sự đau buồn mình đang chịu đựng suốt 2 năm nay không anh?

10/07/2011

Tình yêu của em, hạnh phúc của em, nụ cười của em, quá khứ của em...

Chào anh yêu...

Ngày mai, có nắng, có gió, có vị ngọt ngào của biển, có hương thơm cây cỏ bên đường, có chút vị nồng ấm của tình yêu, anh có đến đón em không?

Phạm Thùy Ngân -

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm  

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm  

Con chào đời dù mẹ đã mất 4 tháng

Câu chuyện cảm động về tình mẫu tử, tình vợ chồng và tình bạn của chị Laura Brammeier Yoho – người đã yên vị dưới nấm mồ xanh 4 tháng trước khiến cho tất cả mọi người phải rơi lệ. Năm...

Xem thêm