Tình yêu đôi khi là một trò liều lĩnh, em biết. Bởi thế nên chúng ta phải tỉnh táo để đừng để trái tim lừa phỉnh, mà thôi, yêu vốn đâu cần minh mẫn. Hơn nữa, cũng chẳng cần quái gì ngớ ngẩn như tự đặt câu hỏi thế này. Nó sẽ đến mà chẳng thể nhận biết, cợt nhả khiêu khích như một trò đùa, mọi dấu hiệu sẽ nói cho ta thấy rằng ta đã thua, ngay cả lý trí cũng đang bị tán tỉnh, không thể đổ lỗi cho con tim trước đó đã say khướt rồi.
Việc lạ lùng kia bắt đầu rất duyên dáng, khi một người dưng cứ điềm nhiên ra vào tâm thức. Không có lời ngỏ, càng không xin phép. Nên người ta mang nỗi sợ hãi ra để dọa dẫm lồng ngực cứ vụng dại hết lần này đến lần khác, chạm vào vết sẹo còn hình hài thương tổn để nhắc nhở mà phòng bị. Thèm tin mà không dám tin.
Cho tới khi chấp nhận vô điều kiện cái gọi là sự lựa chọn vội vàng và mạo hiểm, từng khoảnh khắc cùng trải qua có kỷ niệm của chung, của riêng. Và rồi chẳng còn nhớ được đã bắt đầu từ đâu, đã nuôi nấng được những điều gì, chẳng bao giờ biết hết mọi lý do. Không-thể, chẳng-muốn từ-chối nữa. Lòng kiêu hãnh bị mua chuộc chỉ bới một đôi mắt có thể không đẹp nhưng vẫn lộ liễu làm ai đó ngơ ngẩn, vì cách người ta cười đùa, vì chiếc bóng đổ dài giữa một buổi chiều hiền lành, vì tâm hồn khiến ai đem lòng mê muội. Nó lạ kỳ thế, nên người ta gọi là Yêu...
Hãy dạy em yêu anh, và anh sẽ thấy tình yêu mang tên anh được phản chiếu qua em thế nào. Để giải thích, để biểu đạt, để là định nghĩa từ giản đơn đến phức tạp cho những điều màu nhiệm có muôn vàn câu trả lời. Nên đừng tìm cách để không thể yêu em.
Đừng tìm cách để không thể yêu em, nếu anh chưa biết cách tống đi hết uể oải của buổi sáng khi với tay tắt báo thức mà thay vào đó là tin nhắn của em, hoặc, sự hiện hiện của em nếu anh đồng ý chia sẻ chiếc giường của mình.
Đừng tìm cách để không thể yêu em, nếu muốn biết nỗi nhớ dù có đôi lần làm lồng ngực thắt lại, thì nó cũng là một người bạn đồng hành tuyệt vời có thể cứu rỗi khi thế gian khiến anh mỏi mệt thế nào, mọi phiền não chạy trốn anh ra sao.
Đừng tìm cách để không thể yêu em, để có đứa nhắc anh và nói cho anh biết rằng anh đáng yêu và tuyệt đến thế nào.
Đừng tìm cách để không thể yêu em, lòng tin là điều có sức mạnh lớn nhất, chúng ta dũng cảm gặp nhau, đồng điệu bắt nhịp, dung hòa những điều tưởng như chẳng thể rồi sinh ra nó, hai người dưng có thể gắn kết bởi một thứ có khả năng lớn đến vô thường, nắm tay nhau mà đi qua giông gió.
Đừng tìm cách để không thể yêu em, vì em biết cách tạo ra những niềm vui nho nhỏ giữa bộn bề tất bật này, để dù anh có bận rộn mà quên đi điều đó giữa xô bồ, bất ngờ hay mỗi lần nghĩ lại, nụ cười của anh là phần thưởng của em.
Đừng tìm cách để không yêu em, như anh nói rằng mình không biết. Chúng ta đã thôi muốn dành bản thân cho những điều nông nổi, chỉ muốn là ngày mai, ngày mai nua già nữa của nhau.
Không phải ai cũng có thể khiến ta muốn cả thể xác và tâm hồn, nên nếu đã nhìn thấy nhau và thấy cần như vậy. Cớ gì tước đi cơ hội cho phép trái tim và cuộc đời mình hạnh phúc. Đừng tìm cách để không thể yêu em, bởi chẳng phải điều kỳ diệu nhất là yêu và được yêu hay sao?
P/S: Một lúc nào đó, nếu em có hỏi rằng vì sao anh yêu em, thì hãy tin là em đang chẳng hiểu điều gì đã khiến em yêu anh nhiều như thế.
05/07/14
Hà Mây -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet