Chúng tôi độc thân và chúng tôi vui niềm vui của người độc thân. Từ từ mà sống, từ từ mà yêu, hơn bảy tỉ người này rồi có ngày chúng tôi cũng sẽ tìm được nửa kia của mình mà thôi, vội làm chi khéo lại hỏng!
Cái tuổi xấp xỉ hai mươi này tôi hay gặp vài câu hỏi dạng như "Cậu có người yêu chưa?" "Người yêu của cậu thế nào?" nhưng thật tâm mà nói chúng khiến tôi chán ngán chết đi được. Tuổi thanh xuân của tôi chỉ mới bắt đầu, nhiệt huyết của tôi chỉ mới chớm lửa còn biết bao khát vọng phải làm thì việc gì phải chôn mình trong cái mớ hỗn độn gọi là tìm người để yêu cơ chứ?
Mùa đông đến tôi không sợ cô đơn trong cái lạnh, cái tôi sợ là tâm hồn phải bận rộn đi tìm hơi ấm trong khi mình đủ khả năng sưởi ấm chính mình. Người khác yêu nhau họ trao nhau hơi ấm, còn tôi nhận hơi ấm từ những cái ôm của bố, tô phở thơm của mẹ thì có kém gì? Có những chuyện những người độc thân như tôi luôn khát khao và chỉ cần lên lịch và dâng cao nhiệt huyết là làm được ngay mà chẳng phải bận tâm nửa kia có đồng ý hay không.
Bởi lẽ chúng tôi độc thân và chỉ cần tìm người có chung sở thích. Tôi có thể lê la quán xá cả ngày, mua những món đồ mình thích hay tự thưởng cho mình tách cà phê trong quán nhỏ sau một ngày mỏi mệt quay cuồng với công việc. Cuối tuần chẳng cần phải âu lo hôm nay đi đâu và nói gì với người yêu. Người độc thân như tôi chỉ thích nói chuyện tứ phương tám hướng rồi cười tẹt ga với lũ bạn cùng chí hướng.
Thật ra hiển nhiên vì độc thân nên tâm hồn tôi thanh thản hơn khi khỏi phải nghĩ nhiều về chuyện tình yêu, đầu tôi đa phần cứ quay cuồng trong công việc và chuyện kiếm tiền. Tôi quan niệm rằng, đàn bà, trước hết phải nghĩ cách kiếm tiền, có tiền thì chăm sóc bản thân và cuối cùng là người mình yêu, ý tôi là người mình yêu chứ không phải người để yêu.
Không phải tôi hờ hợt với tình yêu hay khi yêu rồi thì bỏ bê người yêu mà chạy đi kiếm tiền. Chỉ là, không yêu mình không tự chiều chuộng mình thì khó mà đòi hỏi ở người khác điều đó.
Độc thân cũng là một giá trị sống, một niềm vui của tuổi trẻ . Khi yêu bản thân không tự nguyện nhưng vẫn phải trưởng thành hơn, nên thôi cứ rong chơi đi đã, định mệnh một ngày nào đó bắt buộc mình phải trưởng thành thì hẵn tính. Mà...xin ngừng hỏi chúng tôi - những người độc thân khi nào thì có người yêu đi nhé! Người yêu chứ có phải món ăn đâu mà chọn hôm nay ăn gì khi nào thì ăn cơ chứ!
Chúng tôi độc thân và chúng tôi vui niềm vui của người độc thân. Từ từ mà sống, từ từ mà yêu, hơn bảy tỉ người này rồi có ngày chúng tôi cũng sẽ tìm được nửa kia của mình mà thôi, vội làm chi khéo lại hỏng!
Trúc Trúc -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet