Em luôn trân trọng những người xung quanh mình. Em sợ một ngày nào đó sẽ mất tất cả. Em không muốn. Và có một vài người em xem họ là Người-đặc-biệt trong đời. Trong đó, có một người mà em gọi để giới thiệu cho chúng bạn, đó là anh, Người-yêu của em.
Em không phải là một đứa con gái nổi bật hay đặc biệt gì sất, em chỉ là một cô gái đơn giản, có một cuộc sống tĩnh lặng, nếu như không muốn nói là bình thường. Tính em vốn trầm, không thích nói ra suy nghĩ thật tâm của mình. Cái gì em càng yêu, càng quý thì càng không muốn nói, vì em sợ nói ra sẽ bị vụt mất. Đối với anh cũng vậy.
Trước anh, em từng trải qua các mối tình lấp lửng, yêu đương của tuổi trẻ. Nhưng đối với em mà nói, anh mới chính là mối tình đầu của em. Vì sao ư? Vì em định nghĩa, mối tình đầu là người đầu tiên mang lại cho em cảm giác tin tưởng trong từng câu nói, người đưa em qua nhiều cung bậc cảm xúc , vui có, buồn có, hạnh phúc có, đau khổ cũng có.
Càng ngày, chúng mình càng xa nhau vì những lý do không đáng. Anh bảo tình mình đang nhạt. Ừ, em cũng thấy vậy. Làm sao để níu kéo bây giờ? Chúng mình thương lại từ đầu anh nhé. Để mọi thứ dèm pha trôi vào dòng kí ức lãng quên. Để tình mình còn đẹp như thuở đang dở...
Em thương anh, nhưng hơn cả thương mà là cần. Em cần anh...
Không phải kiểu như cần quan tâm, mỗi ngày phải nhắn tin cho nhau những câu nói đại loại: Anh yêu em,anh nhớ em, em đang làm gì, đã ăn uống gì chưa?,...mà là trong lúc khó khăn, có bàn tay chìa ra giúp đỡ em, một bờ vai vững chãi để em tin đó là người đàn ông mà em gắn bó suốt cuộc đời và biết không anh, đó cũng là sự che chở, bảo vệ, tin tưởng, yêu thương lẫn nhau.
Và nếu ngày mai có ra sao, dù hạnh phúc hay đau buồn, em cũng cảm ơn anh vì đã bước vào đời em, làm xáo trộn mọi thứ, cho em biết thế nào là yêu. Cảm ơn anh!
Nhi Nhi -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet