Nếu bạn mong muốn cuộc đời mình luôn suôn sẻ và chẳng gặp bất kì khó khăn gì, thì dù có 80 tuổi, bạn vẫn chỉ "lớn" chứ không "trưởng thành"! Cái tuổi ngoài 20 với tôi thật sự là một quãng thời gian rất đẹp, ở chặng đường từ khi "chân ướt chân ráo" bước từ giảng đường đại hoc ra đến đường đời, dù nhiều thăng trầm lẫn hạnh phúc, dù lắm khi muốn khóc không thành tiếng đến nụ cười giòn tan rạng rỡ nhất, tôi vẫn luôn tự trấn an mình rằng "Cố lên, tất cả rồi sẽ ổn!"
Cái tuổi ngoài 20 với tôi thật sự là một quãng thời gian rất đẹp, ở chặng đường từ khi "chân ướt chân ráo" bước từ giảng đường đại hoc ra đến đường đời, dù nhiều thăng trầm lẫn hạnh phúc, dù lắm khi muốn khóc không thành tiếng đến nụ cười giòn tan rạng rỡ nhất, tôi vẫn luôn tự trấn an mình rằng "Cố lên, tất cả rồi sẽ ổn!"
Dạo này thấy bạn bè hay than vãn rằng mình thật xui xẻo, mình không may mắn, mình không thuộc dạng "con ông cháu cha" để được trải thảm hoa hồng ngay lập tức, mình cũng không quá nổi bật để đi đâu đó, người ta nhớ mặt ngay và liền xin số điện thoại! Tôi khi ấy chỉ cười, vì lời nói khi ấy cũng chẳng có tác dụng gì đâu, bởi suy nghĩ ấy đã ăn sâu vào tâm khảm bạn từ lúc bạn được ba mẹ dắt đến trường và dặn rằng "học cho giỏi, sau này ra xã hội làm ông /bà chủ!"
Và khi bạn thật sự đủ lớn để nhận ra bước chân đầu tiên vào đời của mình không đẹp như cổ tích, bạn hụt hẫng và tự phân cho mình một vai phụ trong xã hội, chấp nhận nó như một lẽ tất yếu của kẻ chẳng có gì trong tay: tiền bạc, tài năng, mối quan hệ hay sự tự tin chẳng hạn?
Bạn tự chôn vùi mình trong mớ suy nghĩ của kẻ thua cuộc và an ủi nỗi đau ấy bằng những quan điểm kiểu như "Tôi không thích tranh giành, tôi không quan trọng tiền bạc?.." Hỏi thật lòng "Không thích hay không dám giành lấy để có?"
Còn trẻ, bớt than vãn lại đi nào! Kết bạn với nhiều người có tư duy tích cực, có sự trải đời nhiều hơn, có sự thành công nhất định để ít ra tiếp nhận được nguồn năng lượng sống dào dạt, mạnh mẽ mỗi ngày, đừng chôn vùi bản thân tại một góc phòng, một góc làm việc, một góc tối tăm của cuộc sống, ra ngoài và hít thở khí trời buổi sáng nhiều hơn, tạo thói quen ngủ đúng giờ và làm việc đúng kế hoạch, đừng ngụy miệng cho mọi sự tắc trách của bản thân bằng nhiều câu nói "Tối qua thức khuya để làm việc! Dạo này không có thời gian..." ấy thế mà than vãn thì dư dả thời gian nhỉ?
Ảnh: Seventeenfiftyseven
Tôi cũng chẳng hay ho và mạnh mẽ gì hơn bạn cả, chỉ là tôi luôn biết hướng mình vào những mối quan hệ tích cực, học hỏi và hướng mình đi theo con đường ấy. Tôi thường qua facebook một chị gái hiện là BTV của một đài truyền hình nổi tiếng, ngày ngày chỉ đọc status đơn thuần vào mỗi sáng, ấy thế mà tôi nhận ra cảm giác tích cực ngày càng tăng cao trong mình. Vẫn có đôi khi, buồn không kiềm chế nổi, tôi đăng những lời lẽ không hay trên facebook của mình, rồi vài phút sau lại lật đật gỡ xuống, bởi tôi sợ rằng một ai đó cũng mang tâm trạng tồi tệ giống tôi đọc được, họ càng tiêu cực hơn!
Vì thế, cảm xúc có sự lan truyền rất cao. Khi bạn tích cực, bạn cũng truyền cảm hứng sang người khác, khi bạn than thở, người khác cũng có thể vì đó mà thấy một ngày của họ tồi tệ hơn!
Nếu bạn mong muốn cuộc đời mình luôn suôn sẻ và chẳng gặp bất kì khó khăn gì, thì dù có 80 tuổi, bạn vẫn chỉ "lớn" chứ không "trưởng thành"!
Thế nên bỏ bớt những nỗi lo, sống thật hạnh phúc vào nhé các cô gái tuổi ngoài 20, đó cũng là cách làm người khác thấy hạnh phúc đấy!
Ngọc Quyên -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet