Mùa hè... những đợt nắng chói chang lại đến, những đợt gió Lào làm cháy da, cháy thịt. Vẫn con đường ấy, con đường mà chiều nào em cũng đạp xe thong dong...gió bay mái tóc ngắn tũn, đưa tay lên sửa tai phone để nghe kỹ hơn giai điệu bài hát... khẽ mỉm cười, sao em yêu đời đến lạ...
Cái cảm giác yêu thương một ai đó thật sự thật là lạ... cứ nhớ mỗi giây, mỗi phút... cứ muốn nhắc tới người ta mỗi giờ... cứ muốn cả ngày ngồi nhắn tin chém gió... mỗi đêm muốn được ai đó gọi điện say sưa kể chuyện sau một ngày dài.
Yêu một ai đó... hạnh phúc đơn giản chỉ là mỗi khi thức giấc nhận được tin nhắn chào ngày mới, mỗi tối trước khi đi ngủ nhận được tin nhắn chúc ngủ ngon. Chừng ấy quá đủ để ta biết rằng ta quan trọng với người ấy như thế nào... đủ để trong lòng này tràn lên một niềm hạnh phúc khó tả...
Đi trên con đường này, em có một thói quen rất lạ, em luôn chú ý tới những đôi yêu nhau nắm tay nhau đi dưới những hàng cây dài thẳng tắp... em muốn được một lần như thế... muốn được cùng anh tản bộ trên con đường đầy gió... anh sẽ kể cho em những câu chuyện trên trời dưới đất. Để đến khi cả hai cùng mệt, em và anh cùng ngồi dưới tán cây... em muốn được dựa đầu vào vai anh... nhắm mắt để cảm nhận những lời ca anh đang ngêu ngao hát... em sẽ nghĩ về tương lai của chúng mình... một gia đình ấm áp...
Mỗi khi yếu lòng... em vẫn thường gạt nước mắt và tự nhủ rằng: "Em ổn!" nhưng anh có biết trong lòng này... ngay giờ phút ấy chỉ muốn được thấy anh... được ôm chầm lấy anh... khóc òa như một đứa trẻ, được anh xoa xoa đầu mà thì thầm: "Em à! Mệt chưa? Cùng anh về nhà nhé!"
Yêu xa... là em biết mình phải cố gắng như thế nào để thôi nhớ anh, để tự chăm sóc bản thân khi không có anh bên cạnh...
Yêu xa... là em biết chúng ta phải tin tưởng vào nhau, nắm chặt tay nhau và cùng nhìn về một hướng...
Yêu xa... là em biết mình không được phép yếu đuối, không được làm anh phải lo lắng...
Yêu xa... em nhận ra em cần anh đến nhường nào...
Nắng chiều vẫn ngả nghiêng chưa khuất bóng...nhạc vẫn hòa vào dòng cảm xúc miên man... Chợt bóng dáng ai đó lướt qua, mặc một bộ quần áo thể thao, một đôi giày thể thao và chạy bộ trên con đường ngập tràn hương gió. Bất giác thấy "ai đó" ngoảnh lại thoáng nở một nụ cười rồi chạy xa dần nhanh như lúc xuất hiện. Vu vơ em nhìn theo bóng dáng người dưng, khẽ mỉm cười...
Không biết ở nơi ấy, người ấy có biết rằng nơi đây, ngay giây phút này đây, có một người đang nghĩ về ấy bằng tất cả trái tim...
Rainy Trần -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet