Nội dung

Chúng tôi chia tay sau chuỗi ngày hạnh phúc. Nhưng cái tôi muốn níu không phải tình yêu của anh giành cho tôi hay tôi giành cho anh, tôi níu những gì đẹp nhất về nhau.

Tháng ngày của lời yêu hoa lá, nó đẹp như lá mùa thu trên phố chiều se lạnh, đẹp như hoa đua sắc mùa xuân. Ấy thế, vạn vật phai tàn theo thời gian, lá lìa cành, hoa tàn úa. Và rồi những lời yêu đó chúng ta giành cho nhau bị cuốn đi theo cơn gió cuối thu.

Phố thưa người tôi thấy lòng thênh thang trống chải. Phố đông người tôi vẫn thấy mình lạc lõng. Bởi vốn có anh cùng tôi trên con phố quen, giờ đâu đâu cũng chỉ còn hình bóng.

Yêu sai người thì biết đến bao giờ mới trọn vẹn yêu thương

Tôi chợt nhớ.

Nỗi nhớ mang tên anh chẳng còn sau 4 mùa luân chuyển, kỷ niệm cũng nhạt dần do tôi cố gói ghém tất cả cất giấu vào trái tim. Giờ tôi tin rằng, chỉ cần mình muốn quên hẳn sẽ quên, muốn nhớ ắt sẽ nhớ.

Đau!

Tôi đang ở đây, giữ phố hoa đèn và đem theo những nỗi nhớ mang dấu của chữ "đau".

Đau vì anh buông bỏ tôi??.

Chẳng phải đâu. Đau vì sau tất cả tôi mới biết người tôi từng yêu rất sâu nặng là kẻ bội tình, ác độc. Anh dẫm đạp lên chính những ký ức, kỷ niệm anh từng xây đắp. Anh mang hạnh phúc anh từng muốn có làm quà trong câu chuyện mua vui. Anh đem tình yêu của chúng ta ra làm "thành tích".

Yêu sai người thì biết đến bao giờ mới trọn vẹn yêu thương

À vậy ra! Chỉ có tôi lâu nay ngẩn ngơ giữ lại mọi thứ cho cuộc tình nồng cháy.

Tôi quá tin và quá vội khi tha thứ cho anh. Có lẽ thế thật rồi.

Tôi không oán, không trách, không hối hận. Vì đã làm sẽ không cho phép mình "hối hận". Qua rồi, tức là qua, hết là chấm dứt, nên sau lưng tôi anh có sống hạnh phúc đến nhường nào tôi cũng chỉ mỉm cười. Nhưng những ngày này, tôi mỉm cười trong dòng cảm xúc chảy ngược, nước mắt nuốt mặn đắng môi. Tôi mua cho mình một bài học đắt giá, được trả giá bằng lời yêu thương đầu môi, những hạnh phúc giả tạo, và chỉ mua được một trái tim mang đầy vết cắt.

Đi đi, rồi rời xa tim tôi đi. Mọi thứ từng thuộc về anh đã nhạt nhòa thật rồi. Anh thốt lên lời cay độc, anh vui vẻ hả hê khi tôi đang bị nhấn chìm trong lời cay nghiệt của xã hội.

Anh quên rằng: Phụ nữ khi đau, giống như bầy thú giữ, sẵn sàng giơ vuốt khi bị tấn công. Có lẽ,,tôi không độc ác như anh nên tôi lại gói lại cho vào ngăn cuối của con tim, để mọi thứ theo thời gian đè nén hết xuống và nhạt dần đi.

Yêu sai người thì biết đến bao giờ mới trọn vẹn yêu thương

Tôi vẫn thế đấy, vẫn sống tốt từng ngày.

Cuộc sống này, tôi chỉ thấy buồn khi không được thở đều đặn 24h, thấy cô độc khi không được thấy nụ cười của người thân.... Và thấy không vui khi tôi chẳng có gì theo đuổi...

Nếu nói cô đơn mãi không thấy thiếu thì không đúng, ai cũng cần có tình yêu, cần một mối quan hệ mang tên "người yêu". Tình yêu cho ta cảm giác lạ lạ vừa có nỗi nhớ, niềm thương, pha vị chua cay giận hờn.

Thứ gia vị: đặc biệt (chỉ tình yêu mới có).

Nhưng nào phải cứ muốn yêu, muốn thương là sẽ được như ý.

Chọn ngược lối hẳn không đến được đích. Yêu sai người biết bao giờ trọn vẹn yêu thương.

Nếu con tim lỡ nhịp bên ai đó tôi tin tôi sẽ lại "yêu".

Còn lúc này, trong tôi là một khoảng trời mênh mang cuốn theo cơn lốc đam mê. Em xin được gửi (tình yêu) ở nơi cuối con đường.

MIÊU ĐIÊN -

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

Hôm nay, em nhớ anh...

Không phải em không nhớ anh mà em nhớ lắm nhớ tới phát điên, nhớ tới mức chỉ cần gặp đôi bạn trẻ nào đi ngang qua hay những vật kỉ niêm giũa chúng...

Xem thêm  

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm  

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm