Không phải em không nhớ anh mà em nhớ lắm nhớ tới phát điên, nhớ tới mức chỉ cần gặp đôi bạn trẻ nào đi ngang qua hay những vật kỉ niêm giũa chúng ta là em lại nhanh chóng tìm cái góc nào mà khóc cho thỏa nỗi lòng anh à..
Không phải em hết yêu anh mà giờ em không còn dám tin anh yêu em hay đã yêu em nữa, cái phao cứu sinh cuối cùng giúp em chạy theo tình yêu của anh những ngày qua cuối cùng đã nhấn chìm chính em.. Anh đi rồi bỏ lại em ở đây với trái tim đầy những tổn thương .
Em vẫn sống vẫn cười vì em phải nghĩ anh đang hạnh phúc, anh hạnh phúc thì em phải vui, em phải nghĩ rằng duyên phận không cho ta đến với nhau nhưng đó chỉ là lí do an ủi chính mình. Sự thật mãi là sự thật, anh không còn yêu em nữa...
Ngày hôm nay em thức dậy vẫn thấy anh bên cạnh đang giục em dậy, mở nhạc ầm ĩ để em không thể ngủ nướng nhưng chỉ là ảo tưởng thôi.
Cuộc sống 1 mình đáng sợ lắm anh à, vì trái tim em từng yếu đuối, tự cho phép mình không phải quên, tự nghĩ mình vẫn kề bên, là hôm nay em nhớ anh...
Bình Nhi -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet