"Hoa sữa vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm, có lẽ nào anh lại quên em, có lẽ nào anh lại quên em..."
Anh biết không em đã rất yêu mùa thu của Hà Nội, yêu hương hoa sữa nồng nàn trải dài từng góc phố, yêu cả những con đường có hai hàng cây rụng kín lá vàng bay, yêu từng mái ngói rêu phong phủ màu thời gian huyền thoại...Đó là một Hà Nội của anh, của em, Hà Nội của chúng mình anh ạ!
Trong em Hà Nội không chỉ là nỗi nhớ mà còn là nơi tình yêu bắt đầu.Từng con đường, từng góc phố, từng quán cóc quen vỉa hè, tất cả đều gợi nhắc lại biết bao kỉ niệm anh có còn nhớ không?
Chợt nhân ra chút hương vị nồng nàn, dịu êm của nét văn hóa Hà thành từ bao đời nay vẫn thấm nhuần trong từng nếp sống thanh lịch của người Hà Nội. Hạt gốm Làng Vòng thơm lừng được gói thật tỉ mẩn trong lớp lá sen xanh mượt, một cô gái trong chiều tan tầm ngược gió hớt hải chạy xe theo gánh hàng hoa, chọn nhanh một bó hoa ly cuối ngày rồi vội vàng lao đi hun hút, không kịp ngoái lại, có cụ già mái đầu bạc phơ ngồi trên chiếc ghế bành trầm ngâm nhìn dòng người qua lại chép miệng thở dài. Nhip sống gấp của người Hà Thành vẫn chẳng thể nào đuổi kịp được thời gian, vì mùa thu không thể ở lại cho đến khi họ thấy được cái hồn êm dịu của nó để rồi lại lưu luyến, lại nuối tiếc cho những gì đã qua.
Nơi đây, cảnh vật và con người vẫn thế anh ạ! Chỉ là ngày mai, mùa thu sẽ bớt nắng, bớt gió hơn và tháng 9 sẽ vơi đi nhiều lắm. Yêu thương bây giờ chỉ là những kí ức xa xôi nhưng vẫn đầy ngọt ngào, anh có cảm nhận được điều đó không khi đang ở cách xa em hàng ngàn vạn dặm, anh có thấy nhớ em nhiều không?
Nhẹ nhàng cúi xuống nhặt một chiếc lá vàng vừa rụng, cô đơn bước đi trên con đường rải đầy hoa sữa, em chông chênh giữa những nỗi nhớ ngập tràn bóng hình anh. Có ai đó đã từng nói "sẽ đợi...sẽ chờ đến mùa thu sau tình yêu sẽ lại về"...
Hương Nguyễn -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet