Dưới đây là một số thuật ngữ phổ biến trong cộng đồng những người đam mê du lịch theo phong cách phượt:
Trekking: Trekking có nghĩa là đi bộ khám phá. Với mỗi chuyến đi trekking, du khách thường tự mang đồ đạc và đi vào các bản làng xa hoặc leo núi, băng rừng...
Cung: Để chỉ một hành trình, một tuyến đường đi qua nhiều địa điểm. Đôi khi cung còn để chỉ mục đích của chuyến đi như cung đường chinh phục cực Tây, cung ngắm tam giác mạch...
Cua tay áo: Là những khúc cua gấp trên một đoạn đường dốc, ngoằn ngoèo.
Những đoạn đường offroad luôn là trở ngại của dân phượt. Ảnh: Anh Thư Phạm
Dẫn đoàn: Là người dẫn đầu trong các đoàn phượt. Những người này có nhiệm vụ thông báo cho đoàn về một số vấn đề như ổ gà, có xe ngược chiều...Người dẫn đoàn thường là người chắc tay lái để điều hướng di chuyển của các thành viên.
Chốt giữa: Là người dừng lại tại các ngã ba, ngã tư để chỉ đường cho đoàn phía sau.
Chốt đoàn: Là người đi cuối đoàn, đảm bảo số lượng thành viên luôn đầy đủ.
Guide: Người dẫn đường
Porter: Người chở đồ
Xế: Chỉ những người cầm lái và chủ yếu là nam.
Ôm: Là những người ngồi sau
Xế chỉ người lái xe và ôm là người ngồi sau. Ảnh: Diệu Huyền
Tứ đại đỉnh đèo: Dùng để chỉ 4 đỉnh đèo của miền Bắc Việt Nam. Đây là 4 đỉnh đèo hiểm trở nhưng có cảnh sắc mê hồn người gồm: Mã Pí Lèng (Hà Giang), Ô Quy Hồ (Lào Cai - Lai Châu), Pha Đin (Sơn La - Điện Biên) và Khau Phạ (Yên Bái).
4 cực 1 đỉnh: Để chỉ 4 cực: Cực Đông (mũi Đôi, Khánh Hòa), cực Tây (Apachai, Điện Biên), cực Nam (mũi Cà Mau), cực Bắc (cột cờ Lũng Cú, Hà Giang) và đỉnh Fansipan.
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet