Tuổi thanh xuân khờ dại thật thà, tôi đã từng yêu cuồng nhiệt bằng cả tuổi trẻ. Tôi yêu và chưa từng toan tính, yêu anh bằng cả sinh mạng. Những năm tháng bên anh, tôi chưa từng nói yêu anh vì tôi thấy chữ yêu thật tầm thường, nó chẳng thể nói hết tình yêu bằng cả tâm của tôi với anh. Tôi cũng chẳng khi nào nói với anh những lời đường mật, bởi vì tôi muốn anh cảm nhận tình yêu của tôi không phải lời nói suông mà để anh cảm nhận qua ánh mắt chỉ luôn dõi theo bóng hình anh.
Tôi xem đó như là một chắp niệm, chưa một ai lọt vào mắt tôi ngoài anh. Vì anh mãi là hoàng tử của lòng tôi, vì anh luôn chiếm hữu tất cả mọi tế bào trong cơ thể tôi, ngay cả hơi thở cũng chỉ của riêng anh. Ai đã nói yêu là si, yêu là điên? Những năm tháng trẻ tuổi bên anh, tôi như một con kí sinh trùng bám vào anh để sống, không có anh trái đất có tôi cũng là dư thừa. Tôi nhớ từng đêm mệt đến mấy, trời mưa đến mấy chỉ cần anh cần tôi liền đến bên anh, chỉ cần anh giận tôi liền phát điên lên.
Tôi rất sợ anh sẽ áp lực với tình yêu của tôi. Bầu trời của anh quá rộng lớn, mà tôi lại quá nhỏ bé, tôi sợ anh đi mất. Khi tôi buồn cũng chẳng giám nói với anh, vì tôi sợ anh chê tôi kém cỏi. Khi tôi khóc, tôi chẳng giám khóc lớn vì tôi sợ anh chê tôi yếu đuối. Tôi vẫn biết lệ thuộc vào anh rất đáng sợ, nhưng không có anh còn đáng sợ hơn. Những lúc anh dấu tôi ở bên cô gái khác, trái tim tôi như hàng ngàn mảnh thuỷ tin vỡ vụn đâm vào, tôi không thể tưởng tượng đến nụ cười của anh từng chỉ dành cho tôi bây giờ đang cùng một người khác. Cũng không dám nghĩ đến anh sẽ thay lòng đổi dạ, tôi sẽ làm gì? Tôi sợ sự điên cuồng sẽ lấy đi tất cả lý trí trong tôi, tôi sợ tôi sẽ chạy đến đánh người phụ nữ đó.
Nhưng sự thực chẳng có gì xảy ra, vì anh đã không còn là của tôi. Anh cứ như thế bước ra khỏi cuộc đời tôi, tôi cứ tưởng tôi sẽ không thở nổi nhưng thực sự chỉ cảm thấy như trút đi ghánh nặng. Có lẽ bởi vì anh đã phản bội tình cảm đẹp đẽ đó của tôi, bởi vì anh khônh xứng với tình yêu của tôi, cũng có thể tôi đã cảm thấy buồn cười cho thứ tình yêu cuồng nhiệt bồng bột tuổi trẻ.
Nhưng nếu nghĩ về những tháng ngày bên anh, tôi chưa từng một lần hối hận. Bởi vì năm tháng đó tôi đã yêu, tình yêu như đoá hoa nở rộ đẹp đẽ tình khôi. Tôi có thể cho phép bản thân cười nhạo chính mình nhưng sẽ không cho phép bản thân mình hối hận. Vì tôi yêu và chẳng tiếc nuối, ai cũng có quyền yêu và có quyền điên cuồng thế nên đừng hối hận cho mối tình đã qua. Hãy xem nó như một phần đẹp đẽ của tuổi thanh xuân, để nó mãi là những trang kỉ niệm mà mãi về sau khi hai người đã có hai cuộc sống mới, gặp lại nhau vẫn cười như ngọn gió xuân, kể lại những chuyện vụng về khi yêu, hỏi thăm nhau như những người bạn cũ. Hãy yêu và đừng hận!
Nhím Bù Xù -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet