Và hôm nay, tớ chợt nhận ra một điều rằng tớ đã cho đi quá nhiều quan tâm, quá nhiều tình thương và tình yêu đến những người không xứng đáng để rồi mình tớ phải nhận lại sự hờ hững vô tâm từ họ, rồi lại tự mình đau khổ, khó chịu, bực mình.
Tự khép mình lại giữa khoảng không gian bao la và vô tận,...Hôm nay tớ thấy buồn cậu à! Tớ cũng chẳng biết là tại sao nữa, thật buồn cười phải không, một nỗi buồn mà đến tớ cũng chẳng biết được đó là gì...Có lẽ là một nỗi buồn chất chứa từ sâu trong lòng tớ, khiến tớ không thể ngụy tạo và che lấp bằng một nụ cười giả dối được. Bởi tớ không quen cậu à.
Tớ là thế đấy, tớ rất thẳng thắn, nghĩ gì nói đấy, làm gì sẽ thể hiện ngay trên nét mặt. Và hôm nay, tớ chợt nhận ra một điều rằng tớ đã cho đi quá nhiều quan tâm, quá nhiều tình thương và tình yêu đến những người không xứng đáng để rồi mình tớ phải nhận lại sự hờ hững vô tâm từ họ, rồi lại tự mình đau khổ, khó chịu, bực mình.
Tớ cố gắng mạnh mẽ, cố gắng để mình không rơi nước mắt. Nhưng cậu à sao mà cứ có cái gì cứ lăn dài, rơi hoài trên má tớ vậy? Đó là những giọt nước mưa ngoài kia đúng không, à đó là gió đã làm cay mắt tớ... Trời thật lạnh, gió lạnh ùa về khiến tớ cũng thấy thật lạnh, thật mệt mỏi, thật cô đơn và thật trống trải...
Tớ phải làm gì để giữ trên môi nụ cười tươi hồn nhiên như trước đây? Không lo toan, không suy nghĩ, không đắn đo,...Lúc đó tớ chẳng cần nhận được điều gì hết. Vậy mà giờ đây, tớ lại mong muốn mình nhận được một điều gì đó. Có thể là từ cậu chăng.......Ở một mình không hẳn đã đáng sợ mà đáng sợ nhất chính là ở bên nhau mà không cảm nhận được hơi ấm. Tớ đã mất niềm tin rồi chẳng còn muốn cho đi yêu thương quan tâm của mình nữa rồi cậu ạ!
Giá như có thể có được một vòng tay ôm lấy tớ thật chặt ngay lúc này đây, giá như có thể có một bờ vai vững chắc cho tớ dựa vào, giá như có một ai đó nói với tớ rằng:
- Không sao đâu, đừng sợ, mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi có tôi ở đây với em rồi, tôi sẽ không rời xa em. Tôi hứa đấy.....
Thùy An -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet