Bỏ lại đi anh, bỏ lại bao nỗi cơ cực nơi thành thị, bỏ lại bao ngày đêm làm quần quần kiếm từng đồng, con người anh quật cường chụi khổ, nhưng bố mẹ thì giá lắm rồi anh. Những ngày thường thì không nói làm gì, cái an ủi âu cũng là con nhà người ta cũng bươn trải từng đồng, nhưng Tết đến nhà người ta than nồng lửa ấm bánh chưng, nhà anh cứ heo hút như không người ở.
Một năm trôi qua rồi, anh vẫn lang thang nơi Sài Gòn tấp lập, ồn ã, lại sắp tết đến, anh có về không? Chàng trai nhiều bụi bặm.
Là một chàng trai bách khoa háo đầy hy vọng, với nụ cười tỏa nắng bên làn da dám nắng đen duyên. Anh từng... vâng, đã từng là hy vọng của bố mẹ, của gia đình , và của cả một xóm nhỏ nghèo nàn, nhà tranh vách đất.Với tất cả hy vọng của mọi người anh mang trên mình màu đất của quê hương đi lên thành phố, trước là học tập sau là lập nghiệp . Hy vọng của cả xóm nhỏ đặt lên anh, chàng trai nông thôn, chất phác, đầy mùi hành tỏi khi vào mùa.
Năm nay, tết anh có về không? Nhà mẹ già đang ngóng,ngoài vườn bố đã để giống mấy chục con gà, những đứa nhỏ như tôi ngóng anh như ngóng mẹ về chợ xế trưa, anh mà, anh là niềm tự hào của cả làng, cả xóm. Mẹ nói, " Tết không con, không cháu không phải là tết", nhưng nhà anh mấy năm nay đều vắng bóng anh. Tết, nhà nhà xum vầy, người người xum vầy, chỉ nhà anh là lẻ bóng hai vợ chồng già...anh vẫn chưa về ăn Tết...
Bỏ lại đi anh, bỏ lại bao nỗi cơ cực nơi thành thị, bỏ lại bao ngày đêm làm quần quần kiếm từng đồng, con người anh quật cường chụi khổ, nhưng bố mẹ thì giá lắm rồi anh. Những ngày thường thì không nói làm gì, cái an ủi âu cũng là con nhà người ta cũng bươn trải từng đồng, nhưng Tết đến nhà người ta than nồng lửa ấm bánh chưng, nhà anh cứ heo hút như không người ở.
Bỏ lại đi anh, bỏ lại bao nỗi cơ cực ngày trước, có bước sai thì mới có bước đúng, có ngã thì mới có đứng lên, mẹ không trách anh, bố không một lần oán,chỉ mong anh sau cơn say bất chấp rồi lại tỉnh thành người. Nhừng lời nói dân tình bạc bẽo, hãy làm ngơ, lãnh cảm với lời nhân gian. Chín người thì mười ý, tránh sao được thị phi, cái chính anh vẫn là anh, vẫn là đứa con mẹ anh cưng yêu nhất.
Bỏ lại đi anh, bỏ lại bao toan tính công danh, anh không về, Tết này chẳng ý nghĩa!
(Viết gửi anh, người con trai đã trải qua mọi giông bão)
Sam Q -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet