Khi con bé cứ ngỡ yêu thương là vô bến bờ, mọi người xung quanh đều yêu mến ta vô điều kiện. Họ cưng nựng, vuốt ve mái tóc. Họ cho kẹo ngon, họ tặng bánh mềm. Lớn rồi mới hiểu chẳng có gì là cho không nhau cả và ngọt ngào không hẳn là không mang theo vị đắng cay.
Khi còn bé mê bạch mã hoàng tử, yêu chàng trai khôi ngô tuấn tú, yêu người mà suốt ngày chiều chuộng, chỉ cần 1 thoáng buồn trên mắt là người đều có thể đoán ra. Lớn rồi mới biết chả có người nào hoàn hảo như thế cả. Nếu cô không là công chúa thì cũng chẳng thể nào sánh đôi cùng hoàng tử.
Khi còn bé nghe bà ngân nga " Tốt gỗ hơn tốt nước sơn" cứ nghĩ cuộc đời này chỉ cần bản thân sống thật tốt với mọi người, nhường nhịn và bao dung thì dù có là vịt con xấu xí cũng chả là vấn đề. lớn lên mới hiểu không có quà cho những người phụ nữ xấu. Xã hội hiện đại không chỉ cần một tâm hồn sáng là đủ mà người ta cần một con người biết chăm chút cho vẻ ngoài của bản thân. Và rằng ăn mặc đẹp cũng là một cách tôn trọng người đối diện.
Khi còn bé tin tưởng rằng cứ mỗi khi gặp khó khăn thì đều có ông bụt bà tiên hiện ra giúp đỡ hoặc ít ra cũng sẽ vượt qua được một cách dễ dàng. Lớn rồi mới biết có đôi khi khó khăn chỉ có thể dựa vào bản thân mình, không phải bất cứ thử thách nào cũng có thể vượt qua. Đôi khi, con người ta bị đè bẹp bởi sự thử thách của cuộc sống mà không cách nào thắng nổi và khi đó con người ta buộc phải học cách chấp nhận.
Có vô vàn vấn đề nảy sinh khi ta lớn lên, có những thất vọng tràn trề, có những niềm tin bỗng nhiên lịm tắt... Vậy tự hỏi, ta lớn lên để làm gì?
Phải chăng ta lớn lên là để học cách tự yêu lấy bản thân mình khi ta biết ngoài kia người ta sống với nhau không hẳn là không có điều kiện. Yêu lấy bản thân mình để không để ai làm tổn thương nó, yêu lấy bản thân mình để trân trọng những cơ hội, những thách thức...
Phải chăng lớn lên là để biết được cuộc sống đa chiều và không ai có thể là người hoàn hảo. Nếu như có ai làm điều không tốt với ta cũng không nên sân si oán giận. Lớn rồi phải biết cách tha thứ và cảm thông. Không ai hoàn hảo nên ai cũng có thể mắc sai lầm nhưng quan trọng hơn cả là họ biết sửa chữa những lỗi lầm của mình. Lớn rồi nên trái tim cũng lớn thêm ra, đủ bao dung và ấm áp cho tất cả mọi người.
Phải chăng lớn lên là để biết hoàn thiện bản thân mình hơn, không chỉ về tâm hồn mà còn là về hình dáng bên ngoài nữa. Một nhân viên tốt nếu có thêm ngoại hình ưa nhìn và phong cách chuyên nghiệp thì sẽ phục vụ tốt hơn cho công việc phải không nào?
Phải chăng lớn lên là để biết đôi khi con người ta nên học cách chấp nhận những thất bại, có những cố gắng hết mình nhưng chẳng đi đến đâu hoặc là kết quả không như ý muốn. Đừng buồn vì cuộc sống thử thách quá khắc nghiệt với mình, mọi sự trên đời xảy đến đều có lý do. Khi bản thân đầy đủ những vết tích của cuộc sống, tâm hồn bạn trở nên rắn rỏi và bình yên. Ngoảnh nhìn lại rồi bạn sẽ thấy khó khăn hôm qua nhào nặn nên con người bạn hôm nay: trưởng thành - mạnh mẽ - và bình yên trước bão táp cuộc đời.
Kem SuGar -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet