Nội dung

Anh và em đến với nhau thật bất ngờ, ở con đường ấy, trong buổi đêm mùa đông lành lạnh ấy. Ngày hôm ấy chúng ta gặp lại nhau sau một năm chỉ toàn nói chuyện qua tin nhắn, facebook. Anh theo đuổi em khi em còn là một cô bé, nhưng bản tính vô tư trẻ con thêm tính nhút nhát khiến em chả bao giờ giáp mặt nói chuyện trực tiếp với anh. Để rồi hôm ấy " nhắm mắt đưa chân", chúng ta trở thành người yêu của nhau.

Anh yêu em bằng một tình yêu nhẹ nhàng và sâu sắc, như được tích tụ lại từ suốt bao năm tháng vậy. Em ngưỡng mộ sự chín chắn, hiểu biết của anh. Bờ vai anh thật rộng lớn, gương mặt anh thật hiền lành, đôi tay luôn sẵn sàng cho em ùa vào mỗi khi em mệt mỏi. Dù em đi đâu hay làm gì, dù em vui buồn hay mệt mỏi, chỉ cần nói với anh, em biết mình sẽ có một chỗ dựa an toàn để bước tiếp.

Quay lại mới thấy rằng mình vẫn còn yêu anh

Nhưng con người vốn vậy, không trân trọng những người mà không bao giờ từ bỏ ta. Em tự tin đến mức chẳng bao giờ cần biết anh nghĩ gì, anh như thế nào. Mỗi khi em phật ý, em sẽ hành hạ trách móc anh để rồi anh luôn là người phải hạ mình trước. Như thế sự dựa dẫm trong em ngày càng lớn, anh đã trở thành một thói quen, nó cứ diễn ra hàng ngày khiến em quên mất tầm quan trọng của tình yêu bên mình.

Em vốn hay thay đổi, thích mới lạ. Em trò chuyện thêm với những chàng trai khác, đi chơi suốt ngày với đám bạn mà bỏ quên anh ở đấy. Anh chẳng bao giờ trách móc, chỉ yêu em hơn. Em cho rằng anh là một chàng ngốc si tình. Nhưng thực ra, em mới là đứa ngốc.

Cái gì cũng đều dẫn đến một cái kết. Anh và em không còn nhiều những cuộc nói chuyện, gặp nhau cũng vội vàng không kịp cho một cái ôm hôn. Thậm chí em đã vô tâm đến mức không nhớ rằng giờ này anh đang ở đâu, anh đang làm gì. Rồi chúng ta chia tay , anh không còn níu kéo em nữa, anh tôn trọng mọi quyết định của em.

Từ đó thi thoảng chúng mình vẫn hỏi thăm nhau những câu rất ngắn. Em luôn thể hiện rằng mình vẫn ổn, cuộc sống không có anh vẫn không bị xáo trộn nhiều. Em tin rằng thời gian trôi qua, mọi thứ sẽ lại bình yên, anh và em sẽ mãi không còn nhớ về nhau nữa.

Quay lại mới thấy rằng mình vẫn còn yêu anh

Là em nói câu chia tay, là em cố tình đẩy anh đi thật xa em. Xa nhau rồi, em quay mình trong những niềm vui riêng của bản thân, kỉ niệm với anh đã bị phủ nhòa, chôn giấu tận sâu thăm thẳm trong lòng. Nhưng em đâu ngờ rằng niềm vui nào cũng đến lúc phải kết thúc, lớp phủ đó sẽ dần mỏng đi. Chỉ cần một cái gạt tay thôi, kỉ niệm lại ùa về đầy trong tâm trí em, dày vò thành những cơn đau khó tả.

Thời gian đã khá xa, bây giờ em vẫn một mình nhưng vơi đi phần nào sự nông nổi. Cuộc sống tròng trành, em nhiều lúc như chực ngã. Lau vội nước mắt nhìn về những tháng ngày đã có với anh, mới thấy tình yêu của anh quan trọng với em đến nhường nào. Anh ạ, quay lại mới thấy, thì ra em vẫn còn yêu anh.

Le Hong Hanh -

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Có thể bạn quan tâm
Cùng chuyên mục

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm  

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm