Làm sao để níu giữ trái tim của một người đàn bà và một người đàn ông? Với người đàn ông, thứ họ cần là sự chiếm hữu hoàn toàn với người đàn bà của họ và sự tự do đối với chính bản thân mình.
Một chàng trai có thể đối xử tốt với rất nhiều cô gái, nhưng mỗi cô gái lại chỉ có thể tốt với một người con trai. Còn với người đàn bà, chỉ cần có tình yêu và niềm tin, cô ta có thể thề sống thề chết trọn đời trọn kiếp với một thằng đàn ông, dù hắn có là kẻ tệ bạc nhất trên thế gian đi nữa.
Quan niệm yêu của một người đàn ông rõ ra là ích kỉ hơn của người phụ nữ rất nhiều. Nhưng xét trên phương diện hành xử, đàn bà luôn là kẻ bị phê phán hơn cả. Không phải vì họ không làm tròn trách nhiệm của mình, mà là vì họ buộc người đàn ông của mình quá chặt. Nhưng thử hỏi, khi đã yêu thương nhau thì làm gì còn kẽ hở trong trái tim để người đàn ông đủ sức bay ra ngoài? Ngoại trừ những cô Hoạn Thư ra, không một người phụ nữ nào muốn người đàn ông mình yêu phải chịu khổ vì mình, nhất là chỉ vì những câu chuyện ghen tuông vớ vẩn.
Chỉ là vì cô ta nông cạn, chưa biết cách thể cầm nắm trái tim của người đàn ông cô yêu một cách cẩn thận mà thôi. Còn người đàn ông, thứ duy nhất anh ta biết chỉ là người phụ nữ đó yêu mình, và anh ta chẳng cần phải sợ hãi việc còn hay mất cô ấy.
Điều đó thật sai lầm. Đừng nghĩ người phụ nữ không biết ngoại tình hoặc là phụ bạc. Nếu cô ta là kẻ yếu đuối, may ra cô ta sẽ khóc lóc và cảm thấy tội lỗi. Còn giả như cô ta đã BE SURE với quyết định của mình thì xin chúc mừng: Thằng đàn ông mà cô ta vẫn từng ngoan ngoãn gọi là chồng sẽ bị quẳng ra đường cùng xấp hành lý bê bối của mình.
Cho nên, bản thân là đàn ông, hãy thông minh mà đối xử thật chu đáo với người đàn bà của mình. Đừng vội tức giận vì cách hành xử ngớ ngẩn của cô ta, bởi chúng đơn giản cũng vì cô ta quá yêu anh mà thôi.
Tôi chợt nhớ đến một mẩu chuyện về một chàng trai và một cô gái bàn về tình yêu bằng thức uống. Tôi nhớ không lầm rằng kết quả cuối cùng mà cô gái mong muốn là "Tình yêu cũng giống như nước, thanh khiết và dễ dàng hòa hợp".
Giá như tôi là cô gái đó, có lẽ tôi đã chọn cà phê. Nước có lẽ cũng là một đáp án đúng, nhưng bất kì một con người nào đã từng yêu chắc chắn sẽ hiểu rằng tình yêu không bao giờ nhạt nhẽo và "dễ nuốt" giống như bản chất của nước. Con người ta, đại đa phần vẫn là cần nước hơn là thích nước. Nhưng với tình yêu, sự cần và sự thích đều phải được cân bằng và trọn vẹn như nhau. Cà phê có lẽ không cần thiết đối với những người không biết hoặc không thích uống. Nhưng với những kẻ trót nghiện như tôi, nó lại là món uống không bao giờ thay thế được. Cà phê vị đắng, hậu ngọt. Cũng như tình yêu, muốn có được yêu thương và hạnh phúc, con người phải trải qua những khó khăn mới có thể đạt được. Giá như tình yêu quá dễ dàng, không hề có trắc trở thì cũng giống như một ly cà phê nguội và loãng. Uống chẳng thấy đậm đà và chỉ thêm nhếch miệng mà thôi.
Đàn bà và đàn ông, mỗi con người có cách yêu và cách nhìn nhận tình yêu thật khác nhau. Với đàn bà, đó là sự hy sinh và mong muốn được quan tâm. Còn với người đàn ông đó lại là sẻ chia và sự cam tâm bán đổi đi tự do của mình. Nhưng đàn bà chưa chắc đã hiểu đàn ông, và đàn ông cũng chưa hẳn sẽ chiều đàn bà. Chỉ khi sự thấu hiểu và chiều chuộng cùng tỉ lệ thuận trên một con đường thẳng, lúc đấy cả hai mới thực sự tìm được hạnh phúc cho chính mình. Đâu phải ai cũng hiểu được điều đó, và cũng đâu phải ai hiểu rồi cũng có thể làm được một cách dễ dàng? Thế mới nói, trong tình yêu, giới hạn của đàn ông và đàn bà quả là không hề mong manh tí nào.
Mộc Yên Linh -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet