Giật mình nghĩ đến người yêu cũ. Không biết giờ người ta thế nào rồi nữa. Học hành, tình duyên, cuộc sống, tất tần tật liệu có ổn? Có người thì vẫn còn liên lạc, có người thì cắt liên lạc từ lúc mới chia tay.
Nhớ lúc trước bản thân lụy tình lắm, cứ yêu ai đó, cứ dành hết tình yêu cho họ, rồi đến lúc chia tay. Lại sống trong chữ lụy. Ngơ ngơ ngẩn ngẩn chờ đợi người ta quay lại trong vô vọng. Có người thì quay lại đc dăm bữa nửa ngày rồi lại chia tay. Lại buồn, nhưng rồi dần dần cũng mạnh mẽ lên, cũng quên đc.
Nhiều lúc em thấy mình ích kỷ lắm. Đã chia tay rồi mà em cứ cố níu kéo anh về. Dù biết điều đó là không thể. Nhưng sao em vẫn cố... Bởi vì em còn yêu anh nhiều lắm. Quên một người đâu dễ hả anh? Ngày qua ngày em cứ chờ vá chờ. Chờ trong vô vọng, chờ một ngày anh sẽ về bên em... nhưng chờ hoài chẳng thấy. Vậy nên, em mãi chỉ là người đi tìm hoài niệm. Em vẫn tự mình vẽ lên những kỷ niệm ngày xưa...
Giờ thì bản thân cũng trưởng thành hơn, cũng tỉnh táo hơn, cũng chẳng còn chuyện yêu đương vớ vẩn dăm 3 ngày rồi nhau rồi chia tay nữa. Nhưng thỉnh thoảng ai đấy, hoặc điều gì đấy khiến bản thân chợt nhớ về người yêu cũ. Có chút chạnh lòng vì đã từng bị bỏ rơi, có chút niềm vui vì bản thân từng hạnh phúc.
Có những tình yêu cũ nó đẹp, nhưng có những thứ nó chẳng ra gì. Nhưng dù sao đấy là thứ bản thân từng yêu. Cho nó vào góc tủ, thỉnh thoảng lôi ra ngắm 1 chút cũng được. Đừng moi móc nhiều làm gì cho mệt.
Cũng lâu lắm rồi chẳng yêu ai, nói đúng hơn là chẳng dám yêu ai, sợ cảm giác bị bỏ rơi, sợ cảm giác đang yêu rồi bắt đầu nhàm chán rồi chẳng ai chịu giữ.
Chả mong gì nhiều, chỉ mong người yêu cũ yêu được người nào đấy đàng hoàng tử tế 1 chút. Yêu anh nhiều hơn em...
Thủy Mập -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet