Người yêu cũ có người yêu mới - chẳng biết cô nên vui hay buồn? Nhưng sao cảm giác này nó khó chịu đến mức muốn đập tan đi tất cả kí ức mà cô đã giữ lại trong suốt thời gian qua.
Chấp nhận làm sao đây khi người từng nói sẽ yêu cô, luôn bên cô vậy mà giờ đây cô chính mắt nhìn thấy anh tay trong tay với cô gái xinh đẹp kia trên phố ở chính nơi cô và anh gặp nhau ngày trước. Ngày xưa, anh đã theo đuổi cô cực khổ thế nào, anh đã quan tâm cô quan tâm gia đình cô như thế nào cô vẫn còn nhớ như in nhưng tại sao ngày hôm nay người mà anh quan tâm không còn là cô nữa? Cô thấy cái gì đó cay cay ở khóe mắt, cô khóc, lần đầu tiên cô thấy tổn thương và muốn khóc như bây giờ kể từ khi anh và cô nói ra lời chia tay.
Ngày anh nói "anh yêu em" cô thắc mắc sao anh không nói hai từ " mãi mãi" phía sau như những người con trai khác cô từng quen, mãi đến bây giờ cô mới biết là vì sao? Có lẽ vì thế mà anh chỉ yêu cô như câu anh nói chứ không phải là yêu cô mãi mãi. Chỉ là yêu, yêu trong một thời gian rồi bỗng dưng hết yêu bỗng dưng chấp nhận chia xa và trở thành không là gì của nhau. Một năm yêu nhau, chẳng phải dài cũng chẳng phải ngắn khi cô và anh đã biết nhau hơn 4 năm trước. Ngày cô chấp nhận lời tỏ tình của anh, cô suy nghĩ rất nhiều, cô đã nghĩ liệu rằng anh có như những người đã từng đi ngang qua cuộc đời cô, là đến rồi hứa sẽ không rời xa cô rồi lại bước đi để cô đau khổ. Phải rất lâu cô mới chấp nhận yêu anh, chàng trai không có gì nổi bật.
Cô cảm nhận được anh rất yêu cô, anh cho nó những gì anh ấy có và thay đổi những gì cô phiền lòng chỉ để cô vui cô cười. Nhưng có lẽ nó đã và đang chỉ là qúa khứ, là những gì cô còn giữ lại cho riêng mình, là tất cả những gì giữa anh và cô mà anh đã để lại không mang theo thứ gì. Cô đã gặm nhấm những kỉ niệm ấy và mang một hy vọng rằng lời chia tay ngày hôm ấy cũng sẽ giống như biết bao lần trước nhưng lần này người im lặng không phải cô mà là anh, và cố nghĩ rằng là đàn ông nên giận sẽ lâu hơn con gái một chút thôi, rồi cũng sẽ vượt qua như những lần trước. Nhưng....1 tháng....2 tháng....3 tháng....3 tháng rưỡi....sự im lặng này đã khiến cô lo sợ, linh tính cho cô biết rằng điều không hay sẽ xãy ra. Rồi điều cô không mong đợi cũng đến, anh nhắn tin cho cô: "Em ngủ chưa?", cô trả lời: " Chưa", anh trả lời: " Anh muốn hỏi em một chuyện, nếu anh yêu một cô gái khác em thấy thế nào?", mọi thứ như sụp đổ trước mặt cô...cô không ngờ nó đến sớm và nhanh như thế. Cô trả lời trong nước mắt: " Em không bất ngờ vì đó là chuyện đương nhiên khi em và nah đã chia tay chỉ là em bất ngờ khi anh đã tốt bụng nhắn tin để cho em biết, người yêu cũ có người yêu mới, chúc anh hạnh phúc:)". Rồi nó tắt máy như chẳng mong nhận tiếp tin nhắn nào từ anh. Thế là xong, tất cả đã chấm dứt. Cô òa khóc như một đứa trẻ trong một đêm mưa to...Dường như ông trời cũng đồng cảm với những gì mà cô đang phải chịu.
Hôm nay, tình cờ cô bắt gặp anh ấy tay trong tay với một cô gái, cô đoán chắc là người yêu mới của anh - người yêu cũ của cô. Chân cô tê cứng không thể cử động, tim cô cũng ngừng đập phút chốc. Bao nhiêu cảm xúc đang dạt dào đổ bộ về cô, cô không biết mình nên như thế nào... Và tự nhiên cô cảm thấy lòng trống rỗng, không nói nên lời. Và tiếp đó bao thắc mắc xoay quanh cô, "anh ấy có quan tâm chăm sóc cô ấy giống như mình ngày xưa không?", "cô ấy có biết sở thích của anh?", "cô ấy có mang lại hạnh phúc cho anh ấy như cô đã từng?". Tất cả câu hỏi được trả lời khi cô bắt gặp nụ cười hạnh phúc mà anh dành cho cô người yêu mới, nụ cười mà ngày xưa cô chưa nhìn thấy.Nhìn họ hôn lên má nhau mà lòng tôi như một cái giếng sâu bị ném hàng ngàn viên đá cuội xuống. Chắc anh đang hạnh phúc lắm, cô chỉ biết đứng từ xa nhìn cặp tình nhân tưởng như là hạnh phúc nhất thế gian tay trong tay đi xa dần xa dần miệng luôn tươi cười nhìn nhau say đắm. Điều gì cô đã tin rằng chẳng thể nào mất được anh, vậy mà ai đó trong đời đã cướp mất anh.Bao năm tháng qua cô chọn cuộc sống độc thân không quen thêm một ai không phải vì đợi chờ anh mà là vì anh đã để lại cho cô một vết thương khá sâu mà đến bây giờ nó vẫn chưa lành lại. Có lẽ không ai có thể chữa lành được.
Tự nhiên lại đau...
Tự nhiên lại ghen...
Đừng trách cô tham lam. Cô chẳng phải muốn níu anh về thêm lần nữa đâu chỉ là cái cảm giác người yêu cũ có người yêu mới nó lạ lắm...thực sự là rất lạ.
Hai đường thẳng cắt nhau nhưng sao giờ lại là hai đường thẳng song song, mãi chẳng đến được một điểm chung.
Duyên Kitty -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet