Tháng 7 âm lịch mùa Vu Lan – mùa báo hiếu lại về. Xuất phát từ sự tích Bồ Tát Mục Kiền Liên đại hiếu đã cứu mẹ của mình ra khỏi kiếp ngại quỷ, Vu Lan là lễ hằng năm để tưởng nhớ công ơn cha mẹ. Nhưng không phải tới mùa Vu Lan chúng ta mới thể hiện lòng hiếu thảo với cha mẹ đâu các bạn nhé!Lễ báo hiếu muốn nhắc nhở những người con hãy tự nhìn lại mình đã làm tròn bổn phận làm con hay chưa?
Ở đây chúng ta sẽ không nói đến việc bố mẹ đã hy sinh như thế nào mà là chúng ta đã làm được gì cho những bậc sinh thành. Vì đã bố mẹ, họ luôn mong muốn đem đến cho con những gì tốt đẹp nhất mà họ có. Đối với cha mẹ thì con cái là tài sản quý giá nhất trên đời.
Cuộc đời, đâu ai có thể biết trước được điều gì sẽ xảy ra. Hôm nay ta còn được gặp, còn được nhìn thấy cha mẹ đó là một điều hết sức may mắn. Hãy hạnh phúc vì điều đó! Người xưa có câu "Còn cha còn mẹ thì hơn, không cha không mẹ như đàn đứt dây" còn cha con mẹ là ta còn tất cả. Ngày tháng trôi đi, có ngày "sóng im, biển lặng" có ngày "bão táp, phong ba". Trải qua những mệt mỏi đó thì nơi đâu là nơi ta được trở về với những bình yên, ai là người ngồi nghe ta than thở, động viên ta. Không một ai khác, không một nơi nào khác hơn nữa là gia đình là cha mẹ của ta các bạn ạ!
Hãy mừng và cảm ơn trời vì ta còn có nơi để trở về, dù gia đình hay mái ấm của ta có là nơi tồi tàn nhất đi chăng nữa, cha mẹ ta có bênh tật hay không bằng những người khác. Vì cuộc đời đâu như ta mong muốn, nhiều khi điều ta có lại là điều người khác ao ước. Nếu đã không có điều ta yêu thì hãy biết yêu những gì ta đang có. Học cách bằng lòng với những gì mình đang nắm trong tay để thấy được ta còn hạnh phúc hơn bao nhiêu người bất hạnh.
Ai trong chúng ta từ nhỏ đến khi trưởng thành mà lại chưa từng nóng nảy cải lại cha mẹ đúng không các bạn? Mỗi người đều có ít nhất một lần vấp phải điều đó. Nhưng chỉ cần chúng ta chúng ta cố gằng điềm tĩnh tâm mình lại một chút đi các bạn, mỗi lúc như vậy chúng ta sẽ cảm thấy mình bớt nóng tính hơn,biết lắng nghe và nói nhẹ nhàng hơn để hòa giải với cha mẹ. Vì lớn tiếng với cha mẹ cũng được coi là một trong những tội bất hiếu, hãy ghi nhớ điều đó.
Ra đường thấy bạn bè có xe đẹp, quần áo mới chúng ta cũng về nhà bắt cha mẹ mình phải mua cho con giống như vậy, nếu không chúng ta nghĩ là mình sẽ thua bạn thua bè. Có ai chưa bao giờ như vậy không nhi? Tôi nghĩ là bạn cũng từng vậy như vậy rồi. Cha mẹ có điều kiện thì chưa nói nhưng nhiều nhà cha mẹ không dư giả lo cho con đi học đã là vất vả lắm rồi,làm thế chúng ta đã vô tình gây thêm điều bận tâm cho cha mẹ đấy các bạn. Lớn hết rồi chúng ta phải biết suy nghĩ một chút, đừng vì chút sĩ diện với bạn bè mà làm khổ cha mẹ của mình. Chúng ta phải biết mình là ai, đang ở vị trí nào.
Hãy biết nói lời "cảm ơn" và "xin lỗi" với cha mẹ mình. Mình "cảm ơn", "xin lỗi" với bạn bè, người khác được thì cha mẹ ta lại phải càng làm điều đó hơn nữa.
Xem lại mình đi, chúng ta đã làm gì cho cha mẹ vui chưa? Ra đời ai cũng cần có điều kiện mới cho ta điều gì đó, mới đối xử tốt với ta còn bố mẹ thì không, họ không cần ta phải trả ơn hay là làm gì cả chỉ cần ta vui là họ vui. Kiếm đâu ra trên thế gian này một điểm tựa vững chắc và an toàn như vậy hả bạn?
Ta hành động hiếu hạnh không phải là mục đích cá nhân của riêng bản thân, để được mọi người khen ngợi mà đơn giản là để ta được thấy nhẹ nhõm, vui vẻ, để thấy được triết lí sâu xa của Phật dạy "từ, bi,hỉ, xả" và cũng là " uống nước nhớ nguồn". Phật cũng đã dạy rằng " Gieo nhân nào sẽ gặt quả nấy" ta có hiếu với cha mẹ, sau này con ta sẽ cũng có hiếu với mình. Đừng quên điều đó!
Ai còn có thể cài trên áo mình một bông hồng đỏ thì hãy còn tự hào vì mình còn đầy đủ cha mẹ. Đừng vì những phút vô tâm, sao lãng với cha mẹ mà sau này phải hối hận. Cha mẹ thì chỉ có một trên đời mất đi họ sẽ không bao giờ có lại được nữa và liệu kiếp sau ta có còn được gặp lại họ?
Hôm qua, tôi đã mua một món quà nhỏ cho ba mẹ mình bằng chính số tiền ít ỏi mà tự tay mình làm ra và tôi cảm thấy vui vì điều đó. Tuy món quà chỉ là một đôi dép mới cho ba, một cái khăn, cái áo mới cho mẹ nhưng đó là cả tấm lòng của tôi. Bạn cũng có thể làm được như vậy không cần phải là quà mà giúp ba làm việc gì đó, giúp mẹ nấu cơm, quét nhà cũng chả sao. Chỉ cần ta có tấm lòng là được.
Mùa Vu Lan cũng là là lúc ta sống chậm lại, suy nghĩ và yêu thương nhiều hơn những gì ta đã làm. Vậy nên, ai may mắn còn cha mẹ xin đừng thờ ơ và làm họ buồn!
Kem Sua -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet