Em à, hôm nay anh vừa được xem lại bộ phim “Năm tháng vội vã”, một bộ phim đã để lại trong anh những khắc khoải khó quên, có lẽ bởi tình cảm của chúng ta như Trần Tầm và Phương Hồi, ngọt ngào mãi rồi cũng có lúc đắng cay, chát chúa và để rồi cả hai phải tìm một lối thoát nào đó mà chỉ có riêng một người đi trên cung đường vắng.
Nếu cho anh một phút để suy nghĩ lại anh cũng chưa bao giờ giám tin rằng cuộc tình của đôi ta lại trôi qua chóng vánh đến vậy. Như sương khói tan vào hư ảo rồi chẳng ai biết nó đã bay về đâu, tan vào đâu nữa?
Nhưng rồi chúng ta đã biết tình cảm một khi vơi dần cũng là lúc những cuộc tranh cãi kéo dài dai dẳng, những bất chấp, cố không hiểu nhau ngày một nhiều hơn. Nếu như lúc trước anh sẽ phải nhường nhịn còn em sẽ bớt giận hơn thì bây giờ một câu chuyện nhỏ lại xé ra làm ầm ĩ. Đó là dấu hiệu thụt lùi của tình yêu đó em.
Mùa đông này hơi lạnh đã ùa về, hàng cây già đứng bơ vơ cô quạnh, anh đứng im lặng lẽ giữa trời đông, hơn lúc nào hết anh muốn đứng yên một mình hít lấy khí trời dịu mát của sáng đầu đông dễ chịu cho thoả nỗi lòng của một trái tim đang đầy rẫy những bế tắc.
Liệu có khi nào em nghĩ lại chúng ta sẽ trở về bên nhau hay không? Rõ ràng em chưa bao giờ làm thế, em thực tình đã hết thương yêu với anh, với tình yêu này. Bởi như vậy em mới nhẫn tâm rũ bỏ mối tình thuở thanh xuân tươi đẹp ấy để cất bước bên người khác.
Rõ ràng em thật tâm không muốn nhìn thấy anh, nhìn thấy bóng dáng đã cùng em vượt qua biết bao năm tháng để đến được ngày hôm nay. Vậy mà… tình đã lỡ cách xa thì hoa cũng tàn theo gió, chỉ tội ngọn gió này chẳng biết phương nào để thổi đến nữa. Ngọn gió này sẽ không thể làm dịu mát thêm một trái tim nào nữa bởi vì đã quá yêu em, quá tin tưởng vào em.
Nếu thật sự duyên đã hết, tình đã tan thì chúng ta cũng nên chia xa nhau từ đây, anh sẽ học được cách buông tay khi thấy mình không là gì của em, sẽ vẫn mạnh mẽ và bước đi dù bên cạnh giờ đã không còn hình bóng của em nữa.
Đôi khi chia tay là lúc cả hai ai cũng có những lỗi lầm và lối đi riêng của mình, mặc dù chữ chỉ khác nhau một dấu nhưng đã là những lát cắt tình cảm đến thương lòng.
Tình yêu khi đã hết cũng như viên đường hoà vào ly trà nóng vậy, chẳng thể lấy lại hình dạng nguyên vẹn như ban đầu được nữa. Bởi vậy hãy học cách để kiếm tìm một hạnh phúc mới ngọt ngào như ly trà đã pha đường chứ không phải là ly trà chát đắng như lúc còn chưa hoà tan viên đường.
Hải Văn -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet