Chưa bao giờ tôi dám viết để khuyên can hay lấy kinh nghiệm nhỏ nhoi của cuộc đời vốn còn đầy sai lầm ra để chỉ bảo người khác. Nhưng với những tháng ngày mà bản thân đã để chữ Yêu chiếm gần nửa quãng đường cuộc đời, thì tôi vẫn mạnh dạn mà có thể nói với em, cô gái của tôi rằng: "Mạnh mẽ lên em, ngày mai sẽ lại là một ngày mới kia mà!"
Tôi từng yêu và dám cá với em rằng gã đàn ông tôi từng yêu còn tồi tệ hơn gã đàn ông của em bây giờ. Tôi yêu anh ấy, hy sinh mọi thứ vì anh ấy, nhưng cuối cùng lòng tốt đó vẫn không đem lại cho tôi mùi thơm của hoa và tiếng cười chúc phúc. Cuộc đời này vốn dĩ luôn trêu đùa chúng ta như thế!
Nhưng em à!
Đừng bao giờ ngu ngốc mà hoài phí những giọt nước mắt quý báu của mình vì đơn giản là chẳng hề xứng đáng. Em xem, khóc để làm phai màu mascara, nhoè màu son môi hay sao. Hơn hết, với những gã đàn ông tồi đó thì dù em có khóc đến lấp đầy biển, hay khiến miền Bắc ngập lụt thì e rằng gã đàn ông của em cũng chỉ nhanh chóng kiếm cho mình một con tàu mà thôi và chắc chắn anh ta cũng chẳng đoái hoài gì đến từng nỗi đau trong em đâu cô gái. Trong lúc em đang dằn vặt với từng nỗi đau của những ký ức đã qua, thì những kẻ vô tâm vẫn đang vui vẻ với cuộc sống không – hề - có – em và chẳng hề phiền lòng.
Lúc này, tôi khuyên em nên tìm đến những mối quan hệ mới, những con người mới, những cuộc vui chơi mới nhưng em lại nói rằng em chưa quên được, em không muốn biến người mới thành bông băng để vá lấy vết thương nơi em và blah... blah... lý do. Đừng
Đừng trốn tránh những bàn tay muốn chạm đến cuộc sống của em. Đừng bỏ mặc những quan tâm, và đừng khước từ quyền để mình đi tìm hạnh phúc. Bởi có một ngày khi những yêu thương kia không còn nữa, em lại hoang mang đi tìm, em sẽ lại cô đơn vùng vẫy trong chính những tiếc nuối không có lối ra. Yêu một người, chẳng cần một lý do cụ thể để bắt đầu. Chỉ cần trái tim em lên tiếng, thì đừng để tình yêu phải tiếp tục chờ đợi.
Và ở cái thời điểm này, em chưa có một người quan tâm thật sự, có hề gì đâu em, lúc này hãy cứ coi như khoảng thời gian để em sống cuộc sống cho riêng mình, hãy đi những nơi chưa từng đến, hãy ăn những món chưa từng được thưởng thức, hơn hết hãy cứ làm những gì mà tuổi trẻ của em muốn làm... Rồi ở một thời điểm thích hợp nào đó trong tương lai tôi đảm bảo với em, người em cần sẽ đến. Đó có thể là người em không hề nghĩ tới, nhưng đây là những gì câu chuyện của định mệnh sẽ tiếp tục nên em à đừng đắn đo mãi như thế, hãy cứ mạnh mẽ mà đưa tay ra, sẽ có người chỉ cho em hạnh phúc.
Lũ con trai bạn tôi thường nói con gái đẹp nhất là khi cười, nên đừng bao giờ tiếc một nụ cười mà cứ để bản thân chìm đắm mãi trong dòng nước buồn bã. Những giọt nước mắt của em, em hãy dành cho những điều đáng giá, và môi em, em hãy cười cho những điều thực sự khiến em hạnh phúc. Đừng để những nỗi buồn đã đắn đo lên đôi mắt, lại còn nhuốm cả đôi môi.
Tôi biết thực sự thì chẳng có cô gái nào mạnh mẽ cả đâu em, có chăng cũng chỉ là vì họ giỏi giả vờ để che giấu đi những nỗi buồn quá lớn đó mà thôi. Nhưng đừng gắng gượng quá nhiều, em sẽ mệt nếu cứ phải gồng mình lên chứng tỏ mình không yếu đuối. Và cũng đừng nhạy cảm quá, bởi thế giới này hỗn loạn hơn em nghĩ, luôn có những mũi xương rồng sẵn sàng làm đau em. Khi mệt, khi cảm thấy cuộc đời này quá bế tắc, em hãy đến với lũ bạn thân, em hãy trở về bên gia đình – nơi mà có những con người sẵn sàng cho em mượn bờ vai, cái nắm tay hay đơn giản là đưa em đi lượn phố, đi ăn uống. Đừng tự mình chịu đựng mọi chuyện, và đừng nghĩ rằng mình cô độc...
Khi mọi mối quan hệ đã dừng lại ở nơi nó kết thúc, tôi mới chợt nhận ra bản thân mình không bao giờ được phép lệ thuộc vào những vòng tay của những kẻ lạ luôn mốn dang ra che chở cho mình. Bởi vì chẳng có gì là mãi mãi, ai sẽ chắc chắn rằng ngày mai, rồi những ngày kia, họ sẽ vẫn luôn ở đó khi tôi cần? Tôi cũng muốn nói với em một điều nữa, đó là hãy học cách bảo vệ và tự yêu lấy bản thân mình, bởi em không tự yêu mình thì ai có thể yêu em cơ chứ và hơn hết người sống dựa vào sự thương hại của người khác, chỉ như cây tầm gửi mà thôi...
Đừng nghĩ quá nhiều đến chuyện tương lai, và cũng đừng bận tâm quá nhiều về những thứ đã thuộc về quá khứ...
Đừng dày vò mình bằng những suy nghĩ lắm khi chỉ là ảo tưởng, sinh ra từ những dằn vặt.
Đừng tự làm mình mệt, đừng tự khiến mình đau vì những lo lắng, suy tính của em trong hiện tại nó sẽ vô hình làm nhoà đi hạnh phúc của em trong tương lai.
Rồi một ngày nào đó, chàng trai của cuộc đời em sẽ đến và trao cho em cả cuộc sống tuyệt vời của anh ấy. Em xứng đáng thuộc về một bàn tay mạnh mẽ, em xứng đáng có được một bờ vai vững chắc và hơn hết là một tình cảm son sắt chẳng gì thay thế được.
Em à! Hãy cứ tin rằng hạnh phúc rồi sẽ đến
Hải Trần -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet