Trong tình yêu rời xa là điều không ai muốn, bỏ đi là điều mà không ai mong nhưng biết sao được, duyên đã cạn tình đã tan thì thôi đành tự mình tìm một chốn nào đó để tĩnh lặng nghĩ suy lại và đứng lên thôi tìm một bờ vai thật xứng đáng.
Cô gái ạ!
Có phải cô buồn lắm không? Ngày hôm ấy anh ta đã bỏ cô đi cũng chẳng biết theo tình mới hay vì những phù phiếm hay cũng có thể vì muốn tìm một nơi nào đó để sống tốt hơn nhưng dù gì đi chăng nữa, anh ta bỏ cô đi mà không một lời nói an ủi, một lời hứa đợi chờ thì anh ta đã là kẻ đáng trách.
Tôi biết cô đang rơi vào tình trạng thê thảm nhất của cuộc đời cô. Trái tim cô giờ đang rỉ máu từng giọt, từng giọt vừa chậm rãi vừa cay đắng, không có ngày nào cô không khóc. Ừ thì khóc đi, cho nhẹ lòng, giọt nước mắt có thể khiến ai đó cảm thấy khó chịu và ủ rũ nhưng khiến người trong cuộc sau khi khóc xong thấy nhẹ nhõm và thanh thản lắm.
Cô đã khóc xong chưa? Nếu đã khóc đủ rồi thì hãy đứng dậy thật mạnh mẽ để cho mọi người thấy bản thân cô không hề yếu đuối chút nào và đặc biệt cho anh ta thấy cô không phải là kẻ luỵ tình, sống bám gửi vào loài cây "tình yêu".
chia tay có ai mà không khóc chứ, nếu không chắc hẳn không phải là tình yêu thật lòng từ hai phía, bởi khi yêu thật lòng mất đi người mà mình yêu như mất đi một phần máu thịt đã ăn sâu vào cơ thể mình vậy.
Còn cô gái, bây giờ là thời khắc cô nên sống cho bản thân, cho bố mẹ mà nói thật bố mẹ cô chỉ mong sao cô sống thật tốt, học thật tốt, làm việc ổn là may lắm rồi đâu cần chi cô phụng dưỡng họ chứ.
Cô nên nhớ tuổi thanh xuân của con gái ngắn lắm, vô cùng ngắn ngủi và nhanh như một cơn gió vuột qua kẽ tóc vậy. Hãy biết tận dụng tuổi mười tám đôi mươi còn mơn mởn xuân sắc để đời trở nên tươi vui chứ ủ rũ, chán nản thì khi về già có hối tiếc cũng không quay lại được nữa.
Lá còn xanh thì phải biết làm việc, thu nhận ánh sáng để góp phần nuôi cây, hoa còn tươi phơn phớt khoe sắc cho đời đẹp hơn, rạng rỡ hơn... và cô gái ạ, cô cũng đang trong gia đoạn đẹp nhất của cuộc đời vậy thì sao phải quyến luyến một mối tình chẳng đâu vào đâu để rước khổ vào thân cơ chứ? Nực cười thật, cô thấy mình có dại khờ lắm không?
Cô gái, phải đứng dậy thôi, thời gian sẽ không chờ đợi và đôi khi không trả lời được câu hỏi của cô "Tại sao anh ấy lại bỏ đi?" đâu.
Tự vươn mình vượt ra khỏi những đau thương, gạt bỏ hết nỗi buồn còn vương vất đâu đó vào chốn hư không hay san sẻ nó cho những kẻ nhiều niềm vui bớt đi, chẳng hạn thế. Để thấy đời còn có nhiều điều tốt đẹp đang chờ đợi.
Mở rộng lòng mình để đón nhận yêu thương mới, đừng khép chặt cánh cửa tình yêu vì mối tình đã qua, cái gì đã qua thì cho qua đi thôi, nhớ nhung để làm gì cơ chứ.
Có thể người mới không hoàn hảo hay đáng mong đợi như cô chờ nhưng cũng không sao hết, cuộc đời có mấy ai gọi là "tuyệt đối" đâu, ai cũng có những ưu khuyết điểm riêng, chỉ cần cô chú ý lắng nghe và cảm thông cho họ thì nhất định mọi thứ sẽ trở nên tốt đẹp. Cứ tin tôi đi.
Bờ vai mới có thể sẽ khiến cô hạnh phúc hoặc tệ hơn nhưng tôi tin rằng may mắn sẽ mỉm cười với cô, ông trời không lấy đi của ai tất cả và cũng chẳng cho ai tất cả. Ít ra giờ cô cũng đã trải qua một vài lần đau thương nên cô sẽ biết cách đứng dậy và vượt qua nó một cách khôn khéo hơn.
Chúc cô may mắn – người con gái đang mang trong mình nhiều thương đau.
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet