Nội dung
Khi nhắc đến tên của ai đó...

Tại sao người vẫn luôn xuất hiện trong cuộc sống của tôi một cách như thế? Sao không ghé mắt trong vài giây để tôi thấy người? Thật sự sâu thẳm trong lòng mà nói ai cũng sợ khi nhắc đến tên một người...

Biết đâu một ngày nào đó ta không còn gặp lại nhau thì sao cũng biết đâu hóa chốc con người thân quen kia lại trở nên xa lạ, lạ ở đậy là quen biết nhau đã lâu, hiểu về nhau cả nhưng lại chẳng thể chào nhau dù chỉ một câu sao?

Và bất chợt khi những câu chuyện của mọi người xung quanh, một cái "tên" ai đó đã được nhắc đến.Tại sao người vẫn luôn xuất hiện trong cuộc sống của tôi một cách như thế? Sao không ghé mắt trong vài giây để tôi thấy người?Thật sự sâu thẳm trong lòng mà nói ai cũng sợ khi nhắc đến tên một người...

Khi nhắc đến tên của ai đó

Mỗi con người chúng ta chắc hẳn ai cũng có một vị trí dành cho một người "quan trọng". Tôi gọi đó là người đặc biệt, khi cái tên đó được nhắc đến một số thì mỉm cười xem như mọi chuyện đã qua, một vài người thì cố tỏ ra cứng rắn, mạnh miệng với những câu chửi "yêu", người thì không muốn nhắc đến, một lần cũng không...

Dẫu con người ta có cư xử hay tỏ ra thái độ thế nào đi nữa thì họ luôn kính trọng con người đặc biệt kia. Người mang đến những kỉ niệm sâu nhất cũng có thể là buồn, rất buồn, là người mà mình chẳng thể yêu nhưng cũng không ghét người ta được. Có thể tạm chấp nhận ở mức thương, nhưng yêu thì không được...,không muốn nhớ đến cũng không muốn gặp bởi sợ rằng mình lại rơi vào lòng người ta một lần nữa.

Khi nhắc đến tên của ai đó

Chẳng còn những cuộc vui mỗi tối, những tin nhắn mỗi đêm, những tiếng cười xao quán cũ, những phút giây giận hờn nhau, đôi bàn tay luôn dang rộng chờ đón ta cũng vụt mất.. Chỉ còn lại nơi đây là những hình bóng của ngày xưa, là nỗi nhớ khôn nguôi, sâu trong tâm là nỗi buồn khắc khoải triền miên. Năm tháng trôi qua, sao trong ta vẫn còn in đậm những ngày tháng cũ, phải chăng do ta quá nhạy cảm với mọi thứ xung quanh? Nghe đâu đó vang lên một bài hát quen thuộc, nghe nhớ thương cồn cào trong lòng ta, nghe những tháng ngày đã qua, ta chỉ còn lại một mình

Khi nhắc đến tên của ai đó

Tôi không cho chép bản thân mình đi quá giới hạn một lần nữa nhưng cũng không cố ép bản thân phải quên đi tất cả. Chẳng phải chúng ta đã từng rất vui vẻ, từng hạnh phúc sao, người đã dạy tôi biết bao điều hay, đã cho tôi biết thế nào là hạnh phúc, là yêu thương và cả những bài học giúp tôi trưởng thành sau này nữa. Đó là những kỉ niệm tốt đẹp nhất của tôi về người đó, vậy hà cớ gì phải quên cơ chứ?

Mỗi phút giây về họ cũng đủ khiến con người ta mệt mỏi lắm rồi vậy nếu bỗng một ngày đẹp trời, mình gặp lại nhau thì phải làm sao nhỉ? Một ngày nào đó đôi chân nhã nhặn này lại chạy theo một hình bóng quen thuộc, tim đập thình thịch,để rồi đứng lại giữa phố đông chẳng biết nên vui hay buồn, nên cười hay khóc, nên chào hỏi hay thôi rồi bước qua nhau trong lặng lẽ đây...

Quang Tuyên -

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm  

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm