Một ngày kia...
Một ngày kia em không còn tha thiết với những dòng tin nhắn của anh
Một ngày kia em không còn hướng ánh nhìn về phía anh và pha vào đó sự lẩn tránh
Một ngày kia em tự tin hơn khi bước sải cạnh em không phải là anh
Một ngày kia khi em nhìn lên bầu trời đêm mà không cần vòng tay anh bên cạnh
Một ngày kia những cái nắm tay của anh gần như chỉ từ một phía anh
Một ngày kia em cần được một mình, em muốn thong thả, tự do không miên man nghĩ về đôi ta
Một ngày kia em muốn những yêu thương, ân cần anh thôi đừng trao nữa...
Vì lúc đó
Em nhận ra bản thân mình đủ mạnh mẽ cho tương lai
Em nhận ra tình yêu trong em pha lẫn hoài nghi, ngờ vực
Em nhận ra em thật sự mệt mỏi, em muốn là em khi chưa quen anh
Em nhận ra em muốn quanh em là những khoảng không vô định, là những chơi vơi không mang dáng hình anh
Em nhận ra em muốn cảm giác căng bồng, muốn quên mất anh đi trong một phút giây nào đó
Em nhận ra em muốn những cảm xúc trong em được bão hòa để còn tiếp tục lớn thêm nữa
Em nhận ra là em muốn một mình...
Nhưng anh này
Em muốn anh vẫn phải đứng đó, phía sau em và dõi theo em dù em cố bước đi xa anh
Em muốn anh vẫn hy vọng, đợi chờ tin nhắn từ phía em với không một phút giây phút nguôi ngoai
Em muốn anh vẫn phải chạy xe theo em về tới con hẻm nhỏ rồi lẳng lặng ra về khi bóng em khuất dần sau cửa rào
Em muốn anh vẫn phải níu lấy tay em, vẫn nhẹ nhàng luồn tay qua vòng eo nhỏ đó dù em trao anh sự bất cần, lãnh đạm
Em muốn anh vẫn phải nhìn em bằng sự thiết tha của ngày đầu, của những thứ yêu thương tinh khôi nhất
Em muốn anh vẫn hát cho em nghe những bài hát xưa cũ dưới những ngôi sao đêm và tiếng sóng
Em muốn anh phải chịu đựng, phải chờ đợi , khắc khoải, phải khổ sở nhiều lắm cơ
Em muốn anh phải tự hỏi bản thân đã mang lầm lỗi gì dù anh vẫn ấm áp, vẫn ân cần, nhiệt thành với em
Em muốn anh không nản lòng và trao yêu thương về phía khác, trao ánh mắt về bên kia, trao vòng tay này về phương đó
Em muốn anh là của em, là sở hữu của em để em có thể mặc sức dày vò anh cho thỏa, cho bao nhiêu niềm tin của em biết nó nằm đúng chỗ không, cho bàn tay em biết anh có thật sự muốn nắm nó trọn đời này, cho ánh mắt em biết nó liệu có phải nhòe đi lần nào nữa không, cho em biết anh vẫn dùng tất cả con tim đó trao em tất cả, cho em biết thế nào là anh, là sự lựa chọn của em sau tất cả, cho em biết vị trí của em nơi tim anh bao lâu nay, cho em biết nếu ngày em bình minh không mang nắng nữa anh vẫn nơi đó cùng em, mình em thôi.
Vì sao ư? Vì em là con gái ...
CooverMan -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet