Vậy là mình chia tay nhau. Lâu chưa anh? Từ khi anh bắt đầu hướng trái tim mình về phía không em... hay ngay từ đầu nó đã chia thành nhiều hướng! Em không biết...hoặc nếu biết rõ thì em cũng sẽ không (chịu) tin đâu anh!
Em vẫn nghĩ về anh, nhớ anh nhiều lắm, hơn những gì em có thể nói, hơn những gì chính em có thể hiểu được.. Em thấy lòng mình buồn lắm! Dù vậy em cũng không biết liệu mình có phải là đã yêu anh không, yêu anh đến tận bây giờ?
Anh à, em không gọi tình cảm này là chờ đợi, vì dù em có mãi yêu anh yêu nhiều như thế nào đi nữa em cũng không đủ dũng cảm để giữ anh lại cho mình, hay anh có quay lại thì cũng không thể hàn gắn hết những vỡ nát trong em mà! Vậy nên, cứ cho là chúng ta nông cạn, mình vội vàng thôi anh. Anh đã chọn hạnh phúc khác, không chỉ quay lưng về phía không em mà anh đã rời hẳn con đường cũ, chọn lối đi rực rỡ hạnh phúc cho mình rồi thì tại sao hôm nay em phải một mình lạc giữa những bão giông bế tắc, những câu hỏi giữa chừng..rơi trong nghẹn ngào, dằn vặt! Sao vậy anh? Em phải nhớ hay tiếp tục... giả vờ quên? Anh không nhớ em sao?
Nhưng tất cả chỉ là em giả thuyết, ảo tưởng... anh không nhớ em đâu!
Để có được hạnh phúc là phải chịu được khổ đau. Nhưng em đâu thể chọn cho mình cách đau đớn vì anh để kiếm tìm hạnh phúc! Đó là thứ tình yêu hay hạnh phúc mà thiên hạ ảo tưởng sao? Không,vì anh đâu có yêu em!
Em không trách anh đâu, chưa bao giờ cả...thật lòng một người con gái chẳng thể nào giận nổi người họ yêu đâu anh. À, thế ra là em yêu anh! Yêu đến lặng thầm, yêu trong đau đớn, yêu nghẹn ngào dằn vặt..thế mà vẫn yêu. Đây ..là tình yêu sao? Không! Có chăng là em cố chấp, lý tưởng hóa tình cảm của chính mình, cố làm cho nó bất diệt đấy thôi! Thật ra cũng không nhiều lắm đâu chỉ là chưa bao giờ em cố quên anh cả! Chẳng sâu sắc gì đâu chỉ là...nhớ tự nhiên và thương như vốn vậy!
Em có đúng không? Hay em sai rồi! Anh hứa sẽ mãi bên em cơ mà "Đôi môi này là của em, đôi mắt này cũng là của riêng em thôi nhé!" "Ừ!" "Anh hứa rồi đấy nhé!"... từng giọt kí ức chảy tràn trái tim em.. tù đọng... không thể thoát ra ngoài mi mắt. Em ngốc lắm phải không! Chỉ biết lặng nhìn anh đổi thay, dù đau đớn lắm nhưng khi anh đã cho người khác cơ hội yêu thương anh chính đáng thì em biết em đã mất anh yêu thật rồi. Chẳng cần giải thích, chẳng cần quan tâm em-là-ai... Thì thật ra em có còn.. là-ai với anh nữa đâu!
Nếu như em bớt ngốc đi một chút, em người lớn hơn để biết được yêu nhau thì phải như thế nào anh nhỉ? Nếu như em hiểu được "yêu" là gì thì em có mất anh không? Nếu như ngày ấy em chọn cách níu kéo thì em có mất anh không? Anh đã từng yêu em đúng không?
Thật ra em biết từ lâu cả tâm hồn em cũng chẳng còn là của em nữa, tim em vẫn run lên chỉ chờ được anh vỗ về mà òa khóc đấy anh biết không? Nhưng nếu thời gian có quay ngược lại em cũng sẽ để anh ra đi. Nếu như anh chưa bao giờ bỏ rơi em, nếu anh chưa bao giờ khiến em đau khổ.. nếu cứ mãi yêu thương và quan tâm em có lẽ em vẫn trẻ con lắm, vẫn mít ướt và yếu đuối lắm! Anh à, cho đến khi em biết mình mất anh thật rồi em mới hiểu em yêu anh đến như thế nào, đến khi mất anh rồi em mới biết tình yêu có màu gì...Anh tin không? Là màu đôi mắt anh đấy! Dù đau đớn nhưng em vẫn sợ lắm nếu một sớm mai nào tới, em thức giấc với suy nghĩ đầu tiên không hướng về anh...em sẽ như thế nào đây?
Sẽ mất luôn cái quyền nhớ anh, sẽ không cả cái cái quyền tự do yêu anh trong thâm tâm mỗi ngày nữa sao! Vậy là em phải yêu người khác, sẽ phải nhớ một người khác sao? Hững hờ và nhạt nhẽo lắm, sao em có thể dành cho mình một tình yêu như vậy được! Em nhớ anh! Nhớ đến chừng nào em có thể! Đừng buồn nhé anh yêu nếu ngày nào đó anh vẫn thấy em đi ăn một mình, đừng xót xa nhé anh vì giờ đây em cũng hiểu được rồi! Em nhận ra rằng em chẳng cần là cả thế giới của ai, cũng chẳng cần ai cho mình thứ tình cảm to lớn như cả vũ trụ này... Em chỉ ước anh đừng quên mình từng yêu nhau, một chỗ rất nhỏ trong tim anh thôi cũng đủ. Vì tim em bị anh chiếm đóng cả rồi!.. Em sẽ nhớ thay cả phần của anh, anh nhé! Để anh để dành thương nhớ cho người con gái anh đang yêu! Đừng làm tổn thương cô ấy anh nhé, em tin chắc cô ấy cũng hẳn là một cô gái đáng yêu!
Nguyễn Linh -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet