Vẫn biết yêu thì khó mà ngăn được, nhiều lúc dặn lòng đừng vội yêu vì sợ mình chưa đủ tốt nhưng đã là nhân duyên thì khó thay đổi. Cũng có nhiều người đàn ông vững tâm và luôn có niềm tin, chưa cố gắng hết sức làm sao biết mình không làm được...Đằng này chỉ là vin vào cái cớ chưa có sự nghiệp để buông bỏ người ta. Bạc quá!
Vậy là họ đã chia tay sau gần hai năm yêu nhau...
Anh có người yêu mới, còn chị - 26 tuổi, chênh vênh không rõ con đường phía trước cần phải đi như thế nào nữa.
Anh kém chị 2 tuổi, buông bỏ vì anh nói không muốn làm khổ chị. Chị chỉ biết khóc, phải rồi, vì không muốn chị khổ. Vậy mà chia tay rồi chị còn khổ hơn thì phải...
Tôi phần nào hiểu cảm giác của chị, hai năm không quá dài nhưng anh là mối tình đầu của chị, niềm tin và tình yêu dành trọn cho anh. Lúc ban đầu người ta chẳng chú ý đến tuổi tác làm gì, nghĩ yêu là yêu, nào đâu toan tính.
Người con gái mạnh mẽ, gai góc là thế mà đứng trước tình yêu và đổ vỡ dường như trái tim cũng vỡ nát hết bao phần. Đơn giản là anh chưa có sự nghiệp, anh không muốn chị phải chờ đợi, anh không thể mang lại hạnh phúc cho chị.
Đàn ông thường lấy sự nghiệp làm cái cớ để chia tay thì phải?
Không rõ họ có nhớ rằng khi họ còn trẻ, chẳng có gì trong tay, chưa tốt nghiệp, người con gái ấy đã ở bên anh và vẫn ở bên anh. Vậy mà sau đấy lại nói chia tay rồi bảo do anh không lo được cho em, không muốn em khổ. Kì lạ thật, thế sao lúc đầu còn thề non hẹn biển, hay họ nghĩ khi còn trẻ điều gì họ cũng làm được.
Đúng là sự nghiệp quan trọng, khi yêu ai mà biết trước, nhưng cái cách mà anh buông bỏ sao cay đắng quá. Lạ lùng, sao có thể nói hết yêu là hết yêu nhanh như vậy, giống như quay lưng đi đã thành người xa lạ rồi.
Cái nắm tay với người con gái khác quá nhanh, nhanh đến hoảng hốt, ừ thì vì quá yêu chị nên để chị ra đi nhưng phút trước phút sau đã có người mới. Nào có nghĩ đến những năm tháng trước đây, có biết bao cơ hàn cũng vượt qua. Khi cuộc sống có chút thay đổi, môi trường đổi khác, vững vàng hơn, trở thành người có trách nhiệm hơn thì lại tự biến mình thành người vô tâm.
Vẫn biết yêu thì khó mà ngăn được, nhiều lúc dặn lòng đừng vội yêu vì sợ mình chưa đủ tốt nhưng đã là nhân duyên thì khó thay đổi. Cũng có nhiều người đàn ông vững tâm và luôn có niềm tin, chưa cố gắng hết sức làm sao biết mình không làm được...Đằng này chỉ là vin vào cái cớ chưa có sự nghiệp để buông bỏ người ta. Bạc quá!
Mạnh mẽ là việc duy nhất phải làm lúc này, dù đường mờ mịt, chị cũng cần cố gắng. Cũng chẳng có gì gọi là quá cùng cực, cuộc sống vẫn tiếp tục, hãy cười vì con người tệ bạc ấy đã buông tha cho chị.
Đổ vỡ một lần hay nhiều lần cũng vậy thôi, chỉ cần đừng vì một người đàn ông mà thấy thế giới tuyệt vọng là được.
Vũ Hoài Băng -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet