Con gái ấy, khi yêu, sẽ luôn nhớ tất cả. Và khi chia tay, cũng sẽ nhớ tất cả. Nhớ rất nhiều rồi ngồi xâu chuỗi lại, à thì là anh ấy có người khác từ lúc này này, à thì là anh ấy không yêu mình, à thì là mình không quan trọng, à thì là... con gái cứ thế mà đau lòng thôi....
Thương lắm con gái khi yêu...
Con gái lạ lắm nhé. Chia tay rồi, vào Facebook, zalo của người ta làm gì. Thấy người ta buồn người ta sầu, thì lập tức trách cứ tại mình đã không còn ở bên người ta nữa. Lại chẳng có gan đi hỏi, cứ đứng đấy theo dõi xem người ta sẽ nói chuyện với bạn bè như thế nào rồi à, ừ... Thấy người ta vui vẻ, thì trong lòng đau đớn cùng tức giận. Rồi cả nghìn câu hỏi sao anh ta chia tay mình rồi giờ lại hạnh phúc như vậy, anh ta có người mới rồi sao, anh ta chưa từng như thế khi yêu mình... Rồi con gái lại âm thầm theo dõi, anh ta cợt nhả với ai, thả tim với ai, hẹn đi chơi với ai... Rồi tự con gái lại đau lòng, đau lòng không dứt, nhưng lại cấm có vào hỏi câu nào hay like một cái...
Con gái lạ lắm nhé, chia tay rồi không hiểu nước mắt ở đâu ra mà nhiều thế. Sáng khóc, trưa khóc, tối kêu gào ầm ĩ. Đang ăn khóc, đang xem phim cũng có thể khóc. Rồi thấy mắt sưng vu lên thì càng tủi thân, ôi đã thất tình còn xấu xí, khóc tiếp...
Con gái lạ lắm nhé, chia tay rồi nhưng vẫn không dám xóa hết ảnh. Xóa chỗ này thì lại lưu vào chỗ kia, chỗ chỉ mỗi mình thấy. Sợ rằng nếu lỡ xóa đi, sẽ chẳng bao giờ lấy lại được, sẽ chẳng bao giờ được nhìn thấy nữa, sợ rằng chẳng còn gì để chứng minh đã từng tồn tại trong đời nhau...
Con gái lạ lắm nhé, chia tay rồi cứ đi đến nơi cũ làm gì. Ngồi một mình thẩn thơ, uống thứ nước uống quen thuộc rồi bâng khuâng xa xăm. Lúc thì rơi lệ mà chẳng hay biết, lúc lại mỉm cười nhạt nhòa. Con gái lúc ấy, đã chẳng cần phải để ý ánh mắt người khác nhìn mình nữa rồi...
Con gái lạ lắm nhé, thất thường lên xuống. Sáng khóc lóc thì viết Status tâm trạng, văn thơ cóp nhặt trên mạng đăng lên, rồi sau thấy xấu hổ, rồi tự động viên chính mình, rồi lại tự xóa đi... Khổ thân lắm con gái ơi!
Con gái ấy, chia tay xong, luôn miệng kêu tìm một người yêu mới. Bởi vì không chịu nổi cô đơn, bởi vì rảnh rỗi sợ lại nhớ thương, bởi vì sợ nước mắt mặn đắng tiếp tục rơi, bởi vì nơi ngực trái ấy cứ giày vò con gái, bởi vì nghẹn ức không thở nổi mà thấy bản thân bé nhỏ đi, bởi vì thèm lắm một hơi ấm, thèm một bờ vai...
Con gái khi yêu, muốn khoe cho cả thiên hạ biết người đàn ông của mình. Dù có là kẻ tầm thường đến bao nhiêu, trong mắt cô ấy thì anh ấy chính là Kim So Huyn, anh ấy dù có hát tệ thì cô ấy vẫn muốn nghe hàng ngày, Châu Kiệt Luân cũng chẳng sánh được, David Beckham cũng chẳng bằng...
Con gái ấy, khi yêu chỉ muốn nhõng nhẽo ngồi sau xe, hít hà mùi hương mà cô ấy cho rằng thuộc riêng về mình. Cùng một loại bột giặt, sao vẫn thấy nó lạ, nó khác...
Con gái ấy, khi yêu chỉ muốn cùng anh đi khắp nơi, trải nghiệm tất cả. Đơn giản chỉ vì muốn chia sẻ những khoảnh khắc tuyệt vời bên nhau, đơn giản là tồn tại trong nhau.
Con gái ấy, khi yêu, chẳng yêu cầu gì, chẳng cần anh phải quỳ xuống nói yêu em. Chỉ cần anh nắm chặt tay con gái lại, nhìn sâu vào đôi mắt và tĩnh lặng. Không gian ấy, kí ức ấy sẽ theo con gái đi suốt cuộc đời...
Con gái ấy, khi yêu, sẽ luôn nhớ tất cả. Và khi chia tay, cũng sẽ nhớ tất cả. Nhớ rất nhiều rồi ngồi xâu chuỗi lại, à thì là anh ấy có người khác từ lúc này này, à thì là anh ấy không yêu mình, à thì là mình không quan trọng, à thì là... con gái cứ thế mà đau lòng thôi.
Rồi con gái lại tự đem mình so sánh với kẻ đến sau. Người ta hơn mình thì tự ti, phiền muộn; không xinh không giỏi bằng thì hả hê lắm. Nhưng sau cùng, vẫn là đau lòng, bởi dù hơn dù kém, dù đúng dù sai, thứ đã tan vỡ rồi thì không thể lành được, rốt cuộc vẫn chỉ là ôm lấy tổn thương...
Con gái ấy, khi đau lòng cứ thích đi cắt tóc thôi. Tưởng rằng có thể cắt đi phiền muộn, hay cũng chỉ là muốn trông khác đi so với ngày hôm qua. Con gái kì thực cũng chỉ muốn quên đi mà mỉm cười, nhưng mà, con gái đau lòng nhiều lắm, quên sao được, cười sao được...
Con gái ấy, có khi tự giày vò mình, muốn trốn tất thảy. Muốn bỏ đi một nơi thật xa và thật lâu. Muốn hét thật to cho vơi nỗi lòng.
Con gái, đơn giản mà cũng phức tạp. Yêu nhiều thì đau cũng nhiều. Mơ mộng nhiều mà đôi khi cũng trải lòng, cũng thực dụng đến xót xa....
Sau bao tổn thương, con gái lại kì vọng sẽ gặp được một bạch mã hoàng tử như trong truyện trong phim, sẽ làm lành vết thương trong trái tim đã vỡ vụn kia, sẽ vì cô mà yêu mà chiều, mà viết lên một câu chuyện tình mới...
Lại có khi buông bỏ tất cả, khép mình và lặng lẽ...
Thương lắm, con gái à...
Con gái khi yêu khi chia tay cứ hay tự làm khổ làm đau mình. Mong lắm trái tim bé nhỏ ấy sẽ được người đời rộng lượng một chút, mong lắm các anh khi yêu thông cảm cho con gái một chút. Cũng mong lắm những nỗi đau đã đến, con gái có thể kiên cường vượt qua. Và mong yêu thương sẽ đến thật nhiều để vơi bớt những giọt lệ của con gái...
Huyền Vui -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet