Nội dung

Họ đâu biết đối với một cô gái, một khi đã bị tổn thương, lòng tự trọng sẽ tự động “xù lông nhím” để bảo vệ những yếu đuối mỏng manh nhất, rồi họ cứ nghĩ đó là mạnh mẽ, đó là can trường. Thử hỏi trên thế gian, có cô gái nào vòng tay đủ rộng, để tự ôm lấy chính bản thân mình?

Sometimes when it rains,

I can feel the pain

Deep inside again

Everything in vain

No one understands...

Lại một ngày mưa phùn. Đường về nhà tê lạnh. Lặng người và khóe mắt cay cay. Em đã tập quen, tập quen những ngày mưa như thế… Có gì đâu, chỉ là một vài vết sẹo lâu ngày khi trở trời thì nhưng nhức, vậy thôi.

Và lại một ngày mưa phùn. Em đã làm gì sai ư?

Nhạt lắm.

Có cô gái nào vòng tay đủ rộng để tự ôm lấy chính bản thân mình

Có những vùng kí ức em càng giấu kĩ, thì rồi đến một lúc nào đó, như lúc này đây, là bế tắc. Càng chôn chặt thì càng khó giải thoát. Rồi luẩn quẩn, rồi vòng vèo, rồi chông chênh, rồi chao đảo. Rồi em lại để mình đi lạc…

Tại sao mọi chuyện em đều có thể chia sẻ với ai đó, nhưng về những mảnh vỡ ấy thì không? Tại sao em cứ phải chịu đựng và tự mình gặm nhấm chúng? Tại sao niềm tin lại rẻ mạt đến mức có người vứt bỏ nó đi chẳng thèm ngoái lại nhìn một lần?

Họ tưởng em có tất cả, họ tưởng em hạnh phúc, họ mơ ước có được một cuộc sống như em. Nhưng họ đâu biết đến những lỗ hổng em lấp liếm bằng một vài nụ cười sáo rỗng? Họ đâu biết đối với một cô gái, một khi đã bị tổn thương, lòng tự trọng sẽ tự động “xù lông nhím” để bảo vệ những yếu đuối mỏng manh nhất, rồi họ cứ nghĩ đó là mạnh mẽ, đó là can trường. Thử hỏi trên thế gian, có cô gái nào vòng tay đủ rộng, để tự ôm lấy chính bản thân mình?

Có cô gái nào vòng tay đủ rộng để tự ôm lấy chính bản thân mình

Ngày ngày trôi qua, em tự hỏi mình, em vẫn đang chờ đợi điều gì ngần ấy năm? Phải chăng ngần ấy năm là một sự trả giá cho quãng thời gian ngắn ngủi em đã mắc sai lầm? Chờ đợi, để tất cả chỉ là một tin nhắn gửi về từ một nơi xa rất xa ư?

“Nếu muốn đến thì em phải đi, sẽ chẳng có ai mang đến cho em những cảm giác chiếm hữu và được chiếm hữu vẹn toàn như chính bản thân em đâu cô gái ạ. Có thể em chưa hiểu được tầm quan trọng của 2 từ 'chiếm hữu', nhưng rồi đến một ngày em sẽ nhận ra, cuộc sống này đơn giản chỉ là một quá trình đấu tranh để chiếm hữu mà thôi.

P/s: Và hãy cứ độc chiếm một nụ cười hồn nhiên như thế em nhé >:D<"

Em muốn đến, nhưng em sẽ phải đi đâu bây giờ? Đi đâu để được bình yên trọn vẹn?

Em đã cố gắng hết sức, cố hết sức để lấy lại hồn nhiên thuở nào, để trở về là em của một thời vô lo vô nghĩ.  Em đã gắng vượt thoát khỏi những vòng xoáy, những đảo điên, nhưng rồi lại vô tình để những cố gắng ấy trở nên vô nghĩa, nhưng rồi em tự thấy nụ cười của mình cứ nhạt dần nhạt dần nhạt dần... Chiếm hữu? Em có thể làm gì để có thể có được cảm giác ấy?

Vô cảm.  

Có cô gái nào vòng tay đủ rộng để tự ôm lấy chính bản thân mình

Đêm về càng thấm lạnh. Mùa đông sang sương giăng ngỡ ngàng. Em lại lang thang. Vô định.

Khép lại cánh cửa, chôn chặt lại những vỡ tan.

Cho một ngày mưa phùn, lạc gió.

Scor N' Xal

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

Xấu hổ vì người yêu thiếu bản lĩnh

Có chán yêu người đàn ông thiếu bản lĩnh, không dám đứng lên đấu tranh vì lẽ phải…Tôi và người yêu dự định cuối năm sẽ tổ chức đám cưới, tuy nhiêu sau một vài tình huống mới gặp gần...

Xem thêm  

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm  

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm