Nhưng điều đó thì sao chứ? Sao em không nghĩ rằng, chính nhờ họ đã bỏ rơi em mà em may mắn được là em của ngày hôm nay? Em có thể gặp những chàng trai tuyệt vời, biết trân trọng em hơn, hay đơn giản là sống một cuộc sống vô tư không phiền muộn và dằn vặt? Hãy nhớ rằng tình yêu chỉ thực sự đẹp khi không nhuốm màu toan tính. Em chỉ có thể thực sự yêu quý bản thân mình khi không mang trong lòng cái cảm giác khát khao chứng minh hay trả thù bất kỳ ai cả.
Một ngày, em gọi điện cho anh, khóc nức nở với anh rằng em vừa chia tay người yêu sau hai năm mặn nồng với vô vàn kỷ niệm. Chính xác hơn, em bị người ta ruồng bỏ một cách phũ phàng, chỉ sau một phượt cùng bạn bè anh ta và "say nắng" một cô gái trong nhóm. Lý do đơn giản lắm: "Anh sợ làm em khổ".
Em gào thét, quay cuồng, khóc lóc, bấn loạn, em nói em muốn chết đi để khỏi phải chịu đựng nỗi đau cào xé trái tim em lúc này. Em nói em không thể hiểu nổi vì sao người ta có thể dễ dàng đánh đổi hai năm sâu đậm và cả những kế hoạch tương lai đã được vạch ra từ lâu để đổi lấy một cơn say nắng? Nhưng em cũng nói, em sẽ không chết, em sẽ sống thật mạnh mẽ và tốt hơn cả khi chưa chia tay người đó, bởi vì em muốn người đó một ngày kia nhìn lại sẽ phải cảm thấy hối hận vì đã để mất em.
Để nuôi dưỡng một tình yêu vững bền, cần rất nhiều yếu tố, nhưng quan trọng nhất chính là sự chung thủy và tôn trọng nhau, để duy trì và củng cố tình yêu, sự gần gũi về không gian và sự đồng điệu tâm hồn là rất quan trọng, tình yêu giống như mặt trăng, nếu không lớn lên được nữa thì chỉ có ngày một nhỏ đi. Đó mà một thực tế mà em phải dũng cảm nhìn vào. Có thể anh ấy không còn dành tình cảm cho em như xưa nữa, nhưng không dám nói sự thật, mà phải thông qua hành động đó, anh ấy hy vọng em sẽ đủ nhạy cảm nhận ra..
Anh ủng hộ em sống thật mạnh mẽ, sống vui tươi và rực rỡ như bình minh mỗi sáng. Nhưng anh không bao giờ muốn em lấy sự hối hận đâu đó trong tương lai của người đã ruồng bỏ em ra làm động lực sống cho mình. Cũng như, anh không đồng tình với rất nhiều điều, rất nhiều cách em đã làm trong mối quan hệ của mình. Chia tay là chuyện em không muốn, người đau khổ đương nhiên là em. Nhưng một lúc nào đó khi đã bình tĩnh lại, em cũng nên nhìn về những hành xử sai lầm của mình để tránh vấp phải những điều ấy trong mối quan hệ của em về sau. Anh nói thật đấy!
Nhiều lần anh đã nói với em rằng, em đang làm cho người yêu mình cảm thấy sợ và ngột ngạt với những sự ghen tuông trẻ con và nông nổi đáng lẽ không nên có ở một cô gái đã 20 tuổi. Em kiểm soát giờ giấc đi về của người ấy còn hơn bố mẹ, chỉ nhắn tin cho em chậm hơn mọi ngày nửa tiếng cũng đủ khiến em đứng ngồi không yên.
Đến giờ hẹn chat chit mà người ta chưa online, em tự làm khổ mình với đủ thứ tưởng tượng. Em bắt người ta phải công khai tình trạng quan hệ với em trên Facebook, bắt người ta đổi avatar, cover là ảnh hai người ôm hôn tình tứ. Khi người ta tỏ ra khó chịu, em lập tức quy kết rằng: "Anh sợ đứa khác biết là anh đang yêu em à?".
Thấy người ta nói chuyện qua facebook với một người bạn nữ, em nằng nặc bắt người ta cho đọc tin nhắn, khi hỏi mượn điện thoại người ta mà không được là em liền cho rằng anh ta lừa dối mình và lại cãi nhau. Em có hiểu cho dù là người yêu hay kể cả vợ chồng, người ta vẫn cần phải có không gian cho riêng mình, em phải tôn trọng người mình yêu.
Facebook của em là nơi khiến cho nhiều bạn bè cảm thấy mệt mỏi. Trên đó, những nội dung em post lên luôn chỉ có một trong hai kiểu: ảnh ôm ấp, nắm tay, đi chơi tình tứ của em và bạn trai, hoặc những dòng status đầy tâm trạng như thể mới bị người yêu phản bội, xã hội quay lưng hoặc là những lời đá đểu, đá xéo bất kỳ ai em xem là tình địch.
Điều kỳ lạ là buổi sáng em vừa post status đau khổ như thể chết đến nơi thì đến trưa lại thấy ảnh em và bạn trai tình tứ bên nhau, "khán giả" chưa kịp thở phào thì tối đến lại thấy em ca thán hết nước mắt. Chỉ là người ngoài mà không ít người còn phải unfollow em cho đỡ... mỏi mắt, em thử nghĩ bạn trai mình có mệt mỏi hay không? Sáng nắng chiều mưa quá mức và phô bày tất tật tâm tư tình cảm của mình ra nơi công cộng chắc chắn không phải là cách một cô gái ghi điểm với bạn trai mình.
Theo lời em kể với anh, đó là một chàng trai rất ổn, đối xử với em rất tốt. Nhưng chính điều đó khiến anh càng ngạc nhiên hơn khi thấy em hết lần này đến lần khác tag người yêu mình vào những bài tâm sự có nội dung trách cứ, chê bai chồng con hoặc bạn trai trên các trang tâm sự của phụ nữ. Em muốn nhắn nhủ điều gì? Em không nghĩ hành động ấy sẽ khiến người yêu mình mất mặt? Có thể anh ta không hoàn hảo như em mong đợi, nhưng sao không chọn một cách góp ý khác tinh tế hơn?
Và điều cuối cùng anh muốn nói là, ngay cả khi em rất tốt, tốt đến mức không chê được bất kỳ điểm gì, đàn ông vẫn có thể bỏ em mà đi khi họ không còn yêu. Ngay cả trong trường hợp ấy cũng không có nghĩa là họ sẽ cảm thấy tiếc nuối em về sau, hoặc có thể có nhưng đương nhiên không phải là tất cả.
Anh rất ghét những khẩu hiệu các cô gái giương lên để cổ súy tinh thần cho nhau khi bị người yêu bỏ, rằng: "Có không giữ, mất đừng tìm", hay: "Tôi sẽ sống ngạo nghễ để một ngày kia anh phải hối hận vì đã để mất tôi". Một khi còn cái ý nghĩ cay cú ấy, em sẽ không thể nào sống tốt, sống ngạo nghễ như mình mong muốn. Hãy can đảm chấp nhận thực tế rằng, có thể năm hay mười năm sau, họ vẫn đang hạnh phúc bên người họ đã chọn, và không mảy may hối hận vì đã lìa bỏ em ngày xưa.
Nhưng điều đó thì sao chứ? Sao em không nghĩ rằng, chính nhờ họ đã bỏ rơi em mà em may mắn được là em của ngày hôm nay? Em có thể gặp những chàng trai tuyệt vời, biết trân trọng em hơn, hay đơn giản là sống một cuộc sống vô tư không phiền muộn và dằn vặt? Hãy nhớ rằng tình yêu chỉ thực sự đẹp khi không nhuốm màu toan tính. Em chỉ có thể thực sự yêu quý bản thân mình khi không mang trong lòng cái cảm giác khát khao chứng minh hay trả thù bất kỳ ai cả.
Và cuối cùng, điều anh muốn nói với em là: Chia tay người yêu chẳng bao giờ là chấm hết. Anh cũngđã từng trải qua cái cảm giác chỉ muốn chết đi khi phải kết thúc tình yêu dài, và cũng vì người ấy một ngày kia bất ngờ chẳng còn yêu và quan tâm mình nữa. Thế nhưng chẳng phải nhờ đó mà anh đã có cơ hội gặp được một người yêu mình hơn rất rất nhiều đó sao? Cuộc đời còn rất dài và rất rộng, 20 tuổi cũng có nghĩa là em còn quá trẻ để tiếp tục bước đi và tận hưởng cuộc sống này. Chúc em sớm vượt qua và sẽ lại rạng rỡ, xinh tươi như cô gái anh từng quen!
Tâm Giao -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet