Thế mới nói, chỉ yêu thôi, với một người, chưa bao giờ là đủ!
Sẽ có những lúc em nhận ra cảm xúc của những ngày đầu tiên bay biến mất. Và đôi khi nhìn một người đến cũ cả nhau ra. Cảm xúc hóa cũ, yêu thương hóa nhạt nhòa. Lúc bấy giờ, nếu không cùng nhau khéo léo níu chặt tay nhau, e rằng em và người em thương cũng sẽ tiễn biệt nhau ở một chặng nào đó của chia ly hay đổ vỡ. Cái kết tuy buồn nhưng lai thực tế hơn nhiều lần, em ạ!
Sẽ có những lúc em nhận ra cần phải chấp nhận cúi mình, hoặc là chủ động sửa sai, chỉ để cả hai cùng nhìn thấy nhau, không đứng chênh vênh trên vai nhau mà phẫn nộ. Tình yêu lúc bấy giờ, là cao thượng, là khoan dung. Người chịu nói lời xin lỗi chưa hẳn đã là kẻ sai nhưng chắc chắn sẽ là người thắng cuộc, trong chính chuyện tình cảm của mình, giữa cho những vết nứt không loan rộng hơn, biết không em?
Khi yêu, tình yêu là màu hồng kỳ diệu, nhưng hết yêu rồi, thấy tình yêu màu xám ngoét sao mà đáng chán. Nhưng chính đó là giai đoạn thần kỳ của tình yêu em ạ, là lúc mà người ta nhìn lại chính mình, nhìn về phía nhau, để cảm thông và chia sớt, để dung hòa và để không vụn vỡ. Khi ấy, tình yêu không đơn thuần chỉ là yêu đâu nhé, là một nghĩa “thương” đáng trân quý vô cùng!
Vậy nên em, hãy xác định với mối tình mà em đang có, đừng nghĩ rằng chăm chỉ và ngoan ngoãn yêu là đủ. Tình yêu, vốn dĩ cần nhiều hơn một chữ yêu, em à!
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet