Em đã từng khờ khạo mà tin vào thứ tình yêu bất diệt. Em mơ mộng hão huyền rằng anh sẽ nắm lấy tay em và rồi chúng ta cùng đi hết con đường mình chọn...
Em đã từng tin rằng tình yêu giữa chúng ra đủ lớn để em có thể làm mọi thứ vì anh và cho anh ấy vậy mà em đã làm anh thất vọng nhiều như thế nào, khi anh rời xa Việt Nam và em vẫn ở đó ôm khư khư quá khứ cùng những kí ức khiến tim em thổn thức đau nhói mỗi mùa đông về...Chính xác cũng được bốn mùa đông như thế ta xa nhau...
4 mùa đông ở hai thành phố của hai đất nước cách xa nhau hàng nghàn km, và em vẫn chưa thể bỏ cái thành phố nơi em ở để chạy đến bên anh.
Người mà em từng muốn bỏ cả thế giới để chạy theo là người mà em biết yêu thương em vô điều kiện sau ba mẹ em. Anh_ người mà em từng nghĩ rằng nếu không có em ở bên cạnh anh sẽ chẳng làm nổi cái gì ra hồn, không có em bên cạnh anh sẽ quên làm cái nọ, quên làm cái kia, có làm anh cũng sẽ chảng bao giờ làm đúng thứ tự của nó cả, nếu khoogn cso em sẽ sẽ chẳng biết bắt đầu từ đâu và sẽ làm rối tung lên mọi thứ và to tiếng gọi em với giọng cáu bẳn xin trợ giúp....
Vậy mà đã 4 năm rồi đấy 4 năm anh vẫn ổn khi mà không hề có em bên cạnh, anh cũng chẳng kêu than hay hỏi em bất cứ điều gì về những khúc mắc anh gặp phải bên ấy cũng như chẳng một lần hỏi em hôm nay anh phải làm gi? như thế nào? 4 Năm nơi xứ người anh lướn hơn cả nhận thức lẫn suy nghĩ...đến cả lúc mình có cơ hội gặp nhau em còn chẳng đủ tỉnh táo và tự tin để thốt lên một câu hoài nghi là anh sao?
Buồn cười thật đấy thế mà ngày xưa em cứ cho rằng mình có thể bỏ cả thế giới này để chạy theo anh cơ đấy. Em nhầm rồi. Em không làm được và em nhầm anh ạ em yêu bản thân mình nhiều hơn, em yêu những thành viên của gia đình mình nhiều hơn và em yêu cái thành phố em đang sống nhiều hơn cái thành phố có anh...vậy đấy!!
Nya Phan -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet