Nội dung

"...Có một thứ tuổi đời mà cứ mỗi mùa xuân đến, lòng cứ nhẹ đi những niềm vui mong manh mà lại tăng thêm những nỗi buồn vu vơ không nắm bắt được..." (Trịnh Công Sơn)

Cái "thứ tuổi đời" được nhắc đến ở đây chính là tuổi trẻ. Tôi và các bạn đang đi ngang qua nó từng ngày, từng ngày một,...

Tuổi trẻ - đó là độ tuổi đẹp nhất trong cuộc đời của mỗi người và cũng là độ tuổi nhiều trăn trở, nghĩ suy; nhiều chông chênh và chếnh choáng nhất về cuộc đời này. Có những ngày buồn không hiểu vì sao. Chỉ đơn giản là nhìn những giọt mưa rơi rả rích ngoài ô cửa là lòng chợt thấy ủ ê. Hay vô tình bắt gặp một bóng hình quen thuộc ngoài phố thì những thứ cảm xúc không tên lại ùa về. Một ánh mắt nhìn, một giai điệu quen thuộc, một cử chỉ, giọng nói,... tất cả thỉnh thoảng vẫn là lí do cho những "nỗi buồn vô cớ", làm cảm xúc trong ta chùng lại từ lúc nào không hay.

Nhưng cuộc đời này vốn kì lạ, nó mang đến cho ta những "nỗi buồn vô cớ" thì đôi khi nó cũng ban lại cho ta những "niềm vui vô cớ". Đó chính là sự lãng mạn của cuộc sống. Có những buổi sáng thức giấc, lòng bỗng thấy yêu đời và tràn đầy năng lượng, sẵn sàng lao vào các công việc và dự định mới với sự hứng khởi đến lạ thường. Có thể nở một nụ cười thật tươi với một người bạn mới quen hay đơn giản là với những người qua đường. Rồi cất tiếng hát vu vơ giữa những bộn bề cuộc sống mà lòng vẫn thấy yên vui...

Vì cảm xúc là một bản nhạc không lời

Tôi không ghét những ngày buồn và yêu lắm những ngày vui. Những ngày buồn cho tôi biết giá trị của những ngày vui và hãy thử nghĩ xa hơn một chút, phải chăng cuộc đời của mỗi người cũng giống như những cảm xúc trong ta vậy? Lúc thì bình yên, phẳng lặng lúc lại lắm thử thách, gian nan. Đó là những bản nhạc làm nên giai điệu của cuộc sống, và tất nhiên không một bản nhạc nào giống bản nhạc nào cả bởi cuộc đời của mỗi người thì không ai giống ai.

Một bản nhạc có thể vui hoặc buồn, nhanh hoặc chậm là tùy vào người viết ra nó nhưng có lẽ không ai muốn bản nhạc của mình cứ mãi đều đều mà không có cao trào hay điệp khúc cả. Phải đủ dũng cảm và nghị lực đối diện với những nốt trầm nhất trong bản nhạc thì ta mới có những phút giây thăng hoa cho những nốt bổng tiếp theo.

Tôi vẫn đang viết tiếp những giai điệu đầu tiên trong bản nhạc của mình, còn các bạn thì sao?

Viết cho một ngày "vui vô cớ".

Sa Lu -

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm  

Sự tích ‘bắc kim thang cà lang bí rợ’

"Bắc kim thang cà lang bí rợ" có thể được coi là câu hát cửa miệng của tất cả chúng ta thời thơ ấu, thế nhưng mấy ai hiểu được ý nghĩa sâu xa của nó, thậm chí tôi dám cam đoan đến hơn 90% chúng...

Xem thêm  

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm  

Con chào đời dù mẹ đã mất 4 tháng

Câu chuyện cảm động về tình mẫu tử, tình vợ chồng và tình bạn của chị Laura Brammeier Yoho – người đã yên vị dưới nấm mồ xanh 4 tháng trước khiến cho tất cả mọi người phải rơi lệ. Năm...

Xem thêm