Mối tình loạn luân đầy oan trái
truyền thuyết kể rằng, đồi Cư HLăm (Buôn Ma Thuột, Đăk Lăk) theo tiếng ê đê thì Cư có nghĩa là rừng, Lăm là loạn luân. Dịch đúng ra là rừng loạn luân hoặc rừng Đin - Hoan. Thuở đó, trong buôn có hai anh em ruột là Y Đin và HHoan mồ côi cha mẹ từ nhỏ. Yêu thương gần gũi, chia ngọt sẻ bùi trong những lúc khó khăn, hoạn nạn đã khiến hai anh em nảy sinh tình cảm. Họ yêu nhau vượt qua giới hạn tình máu mủ, tình yêu khiến đất lở, đá mòn. Rồi họ bị dân làng phát hiện.
cư hlăm được dân làng ở đây coi là một ngọn núi thiêng với nhiều câu chuyện truyền thuyết hấp dẫn nhằm lý giải cho tên gọi đó đã tồn tại từ đời này sang đời khác. |
Tình yêu ấy đã động chạm đến luật tục tinh khiến của bản làng, khiến Giàng nổi giận. Hội đồng già làng, chức sắc đã họp lại quyết định trừng phạt thật nghiêm khắc anh em Đin - Hoan, bắt anh em họ phải nộp phạt một con heo trắng làm lễ tế thần linh và Giàng.
Trên một bãi đất trống dưới chân cánh rừng già, lễ giết heo trắng tế Giàng diễn ra rầm rộ, chiêng trống đánh ầm vang khắp vùng. Heo trắng bị quấn chặt bụng, quấn hai chân chỉ để chừa ra chiếc thủ cốc. Heo trắng bị nướng trên đống lửa, già làng rạch bụng lấy bộ lòng làm sạch cúng lên thần linh. Hai anh em Đin - Hoan bị trói quỳ vào cây cột đóng giữa bãi đất trống. Lễ cúng đang diễn ra, đột nhiên mây đen ùn ùn kéo về, sấm chớp giật lóe sáng cả bản.
Con heo trắng bỗng nhiên vùng dậy, kéo đứt bó dây cuốn quanh bụng, chồm ra khỏi đống lửa đang hun. Heo trắng chạy vòng quanh bản làng, nó chạy đến đâu đất lở đến đó. Dân làng nháo nhào bỏ chạy nhưng không kịp, trong tích tắc vòng chạy của heo đã khoanh tròn diện tích đất bản. Đất ầm ầm rung chuyển, tiếng la hét thất kinh náo loạn. Toàn bộ con người, nhà cửa chứng kiến lễ cúng Giàng hôm đó bị chôn vùi.
Chứng tích của buổi lễ cúng thần linh sau đó chỉ còn một bãi sình lầy. Người ta bước đi trên đó, nước bập bùng không chạm đáy. Nhiều thập kỷ trôi qua, đám sình lầy ấy không một ai dám khai hoang trồng tỉa, nước trong vắt, mát lạnh nhưng tuyệt nhiên không có một loài cá sinh sống. Sình lầy chỉ toàn là đỉa và vắt. Đỉa to bằng ngón tay ngón chân người lớn, lúc nhúc đen kịt.
Người ta đi làm rẫy gần đó, ngồi nghỉ cách vài trăm mét còn nghe tiếng lao xao của vắt bò trên lá khô. Khu rừng già không tên sau đó được đổi thành đồi Cư HLăm (rừng loạn luân), còn bãi sinh lầy hoang hóa được gọi là Sình đỉa. Già làng Y Ruê bảo, đỉa không tự nhiên mà có, cái gì cũng phải có nguyên do của nó. Các đời già làng đi trước đều đồn đoán rằng, đỉa là do hồn ma của dân làng ngày xưa từng chứng kiến cảnh trừng phạt anh em Đin – Hoan.
Bí ẩn chưa có lời giải
Diện tích đồi Cư HLăm chỉ khoảng chục hécta, toàn bộ gỗ rừng, sản vật và thú hoang của rừng đều nguyên vẹn. Với đà khai phá, săn bắt như vũ bão những năm 80-90 của thế kỷ trước, đã có rất nhiều cánh rừng già, rừng nguyên sinh của vùng tây nguyên bị con người xóa sổ.
Lời nguyền đã vô tình bảo vệ khu rừng. |
Nhưng rừng Cư HLăm nằm cách trung tâm TP Buôn Ma Thuột chỉ hơn 10 km, nằm tiếp giáp với tỉnh lộ 8, được bao bọc bởi sự sống của các bản làng, khu dân cư ngày một đông đúc đang vươn mình trỗi dậy, mà rừng thì vẫn còn nguyên vẹn. Có những cây cổ thụ cả chục người ôm không xuể, những loài động vật bình yên thỏa thê sải cánh sinh trưởng.
Lời nguyền trên đồi Cư HLăm cho đến bây giờ chưa ai lý giải nổi, nhưng ở khía cạnh tâm linh thì nó đã trở thành sức mạnh cứu rỗi sự hủy diệt rừng xanh từ phía con người. Ngày xưa, người ta sợ đến mức không dám đọc đúng tên của hai anh em Đin - Hoan ra.
Những năm trở lại đây, bắt đầu có sự manh nha xâm lấn của con người. Nhiều vạt ngô, khoai xanh mơn mởn trồi lên mấp mé bìa rừng, có những nương ngô lấn lên tận sườn đồi. Già Y Ruê bảo: “Thôi thì để bà con mượn tạm đất rừng để kiếm chút lương thực cải thiện cuộc sống. Họ cũng chỉ dám mon men ở bìa rừng thôi chứ chưa dám xâm phạm đến hồn thiêng Cư HLăm đâu”.
Theo VTC
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet