Tôi không biết, tiêu chí của ngôn tình là gì. Là những lời bay bướm, lãng mạn, lời yêu ngọt ngào, lời hoa mỹ nghe lọt lỗ tai hay là những hành động lãng mạn như hái sao trên trời. Ngôn tình, với tôi, vốn chỉ là thứ tình cảm đôi lứa khiến người khác ngưỡng mộ, khiến đối phương cảm thấy hạnh phúc , vui vẻ, yên tâm và tin tưởng. Ngôn tình với tôi cũng chỉ cần là được chồng yêu thương, chiều chuộng, quan tâm, lo lắng. Chỉ cần là người chồng tâm lý, không quản ngại vất vả trong cuộc sống này. Đó là ngôn tình của tôi...Đó là ngôn tình, nhưng ngôn tình ở ngoài đời không thế. Nó còn có chỗ cho cơm áo gạo tiền, còn có chỗ cho những lúc giận hờn, mệt mỏi, đi làm về không có miếng ăn.
Ngôn tình còn có chỗ cho con khóc, quấy mẹ, quấy cha. Nhưng ngôn tình sẽ là lúc, người chồng động viện vợ một câu ‘em à, để đó anh cho con ăn. Em mệt thì nghỉ đi, bát cứ để anh rửa, không phải lo lắng gì’. Ngôn tình cũng không phải là lời hứa, có thể là một câu an ủi động viên ‘vợ anh hôm nay mặc bộ này xinh quá. Đi khép chân vào nhé, không thằng khác nó nhìn’. Ngôn tình chỉ đơn giản vậy, đâu cần to tát. Là những cái nắm tay thật chặt lúc vợ sinh con, lúc vợ mệt mỏi. Là những lần chồng vào bếp, tự tay nấu cho vợ món ngon.
Với tôi, ngôn tình chính là sự bất ngờ. Cuộc sống vợ chồng có muôn vàn khó khăn, có trăm nỗi tủi hờn, vợ chồng cũng luôn có xích mích, nhiều lúc cãi nhau vì chồng lười. Nhưng chỉ cần một lúc nào đó, chồng nắm tay tôi mà rằng ‘em vất vả vì anh quá rồi’. Hoặc chỉ cần anh làm, không cần anh nói, chỉ cần tự nhiên anh trổ tài nấu nướng, tự nhiên anh dọn nhà dọn cửa cho vợ, tự nhiên anh đi phơi quần áo khi thấy vợ mệt. Đó là ngôn tình của tôi...
Tôi không cần thứ cao siêu, với tôi, ngôn tình thế là đủ. Cuộc sống này có những khó khăn, không thể cứ nói yêu nhau là sống qua ngày được. Người ta giàu có, người ta muốn gì được nấy. Người ta sang trọng, người ta cao siêu, tiền chỉ là thứ viển vông với họ. Họ không phải lo gánh nặng tiền bạc. Cả năm của mình không làm bằng một ngày của người ta. Vậy là người ta có ngôn tình theo cách hứa hẹn, lãng mạn, hái sao trên trời. Còn mình, mình còn phải lo từng ngày kiếm tiền, mệt mỏi và vất vả, thế nên, ngôn tình của mình chính là những bữa cơm sum vầy, một vài câu nói ngọt ngào, sự yêu thương che chở đúng lúc cần.
Ngôn tình chỉ là một mái ấm chung tình của vợ, của chồng, không ai ngoại tình, không ai hai lòng, tất cả chuyên tâm vì con cái. Ngôn tình chính là những bữa cơm vợ nấu, chồng khen ngon, con quấn bố mẹ, cả nhà ngồi xem tivi. Dù có lúc cãi nhau, ngôn tình chỉ cần là một lời xin lỗi...Có ngôn tình, khẳng định là vậy, nhưng ngôn tình chính là do mình tạo ra. Không thể thấy người ta hạnh phúc, sung sướng theo kiểu hái sao trên trời là mình cũng mong được như vậy. Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, điều quan trọng là mình cần biết, mình thuộc về ai, mình đang đứng ở đâu, mình cần bằng lòng với những gì mình đang nỗ lực để có. Đứng núi này, trông núi nọ thật chẳng bao giờ bền.
Amy Xa -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet