Những tay yêng hùng đang thể hiện bản lĩnh trên đường thử xe
Kỹ nghệ độ xe
Một piston xe Su-Sport đã được khoét từ 52 lên 59, có thể đạt tới tốc độ 180km/h
Đối với dân đua xe ở Sài Gòn thì không gì quan trọng bằng tốc độ. Muốn chiếc xe đạt tốc độ cao, các quái xế luôn cất công tìm đến các lò độ xe danh tiếng để nhờ thay đổi kết cấu. Những kĩ thuật căn bản như đôn dên, xoáy nòng… giúp những con ngựa chiến đạt được những cứ bứt tốc khủng khiếp, có khi lên tới 200km/h.
M.S - một thợ độ xe chuyên nghiệp cho biết: Mỗi lò độ đều có những bí quyết riêng để nâng tốc độ xe, và những cuộc đua xe diễn ra trên đường phố cũng là sự thể hiện bản lĩnh tay nghề của các lò. Việc nâng tốc độ của xe phụ thuộc vào việc xoáy nòng piston, đôn dên, móc pô, thay bình xăng con, thay xú-páp (suppad), chỉnh lửa, thay bánh xe lớn... Ở mỗi đẳng cấp khác nhau, dân đua độ mỗi loại xe với nhiều mức giá khác nhau.
Quan trọng nhất là phải xoáy nòng, đôn dên để nâng dung tích, quãng đường và lực đẩy của piston. Theo M.S, kỹ thuật xoáy nòng, đôn dên phụ thuộc hoàn toàn vào tay nghề của thợ. Chỉ vào chiếc xe Wave, anh ta khẳng định: “Xe này còn zin, piston là 49 (piston được dân đua xe còn gọi là “trái” hay "quả”), tao xoáy đến 60, bảo đảm đạt đến tốc độ 140 km”. Giơ lên một cây dên (bộ phận trong xe máy biến chuyển động thẳng của piston thành chuyển động tròn), M.S nói thêm: “Kèm theo cây này, tao đôn tối đa lên được 17 ly (17 mm) thêm một số thay đổi nữa thì tốc độ 170km/h là khỏi phải bàn”.
Một piston xe Su-Sport đã được khoét từ 52 lên 59, có thể đạt tới tốc độ 180km/h
Việc xoáy nòng được các thợ độ xe dùng mũi khoan kim cương để gọt mở rộng lòng piston. Tay nghề của mình bảo đảm được đến đâu, người thợ sẽ nâng dung tích piston đến đó. Kèm theo đó, việc chèn các lá thép để đôn dên tăng đường đi và lực đẩy piston cũng góp phần không nhỏ cho việc đưa tốc độ tối đa của xe lên cao.
Các thợ độ có những bí quyết riêng trong việc điều chỉnh hệ thống lửa trong xe để khiến xe đua luôn vọt nhanh lúc xuất phát. “Đọc” màu bugi, thợ có thể biết được tình trạng vận hành của động cơ. Bugi sẽ ngả qua màu nâu vàng nhạt như gạch cua hay màu nâu đỏ sau một thời gian hoạt động là động cơ vận hành hoàn hảo; màu xám hoặc trắng là động cơ xe đang vận hành quá thiếu (dư gió, ít xăng); màu đen và dính dầu nhớt điều này có nghĩa là động cơ đang hoạt động ở trạng thái dư (nhiều xăng, ít gió) và không đốt cháy hết nhiên liệu.
Thợ độ “cao thủ” sẽ có bí quyết điều chỉnh mobin sườn và mâm lửa khiến lửa cháy hơi muộn một chút; khi đó, khí và nhiên liệu bị nén lại bị đốt cháy đột ngột khiến cho xe vọt lên rất nhanh... Tất cả các phụ tùng làm bằng nhựa như: mặt nạ, yếm xe... đều phải được gỡ bỏ vì sẽ gây lực cản gió và không khí khiến xe chạy không nhanh.
Một cây dên lớn của xe tay ga, có thể được đôn thêm đến 30-40mm
để đạt tốc độ 200km/h
Theo các thợ làm xe, độ xe tay ga tốn kém hơn rất nhiều vì ngoài đôn dên, xoáy nòng thì những xe này còn phải gắn hộp số, bình xăng, làm pô, suppad... Nhưng bù lại là đạt được tốc độ cao hơn vì sẽ xoáy nòng lên tới trên 70. Xe tay ga Yamaha Mio hiện được dân đua ưa chuộng hơn cả vì giá rẻ, nhẹ, máy bốc và thân xe ngắn. Không loại trừ trường hợp các “quái xế” mang cả những loại xe đắt tiền như Dylan, @, SH... đi độ. Giá mỗi lần độ những chiếc xe này có khi lên tới gần 200 triệu đồng vì các tay đua yêu cầu thay thế các bộ phận bằng hàng từ nước ngoài gửi về, chủ yếu là từ Malaysia.
Thảm khốc giữa tâm “bão đêm”
Đua xe trên đường phố Sài Gòn có những hình thức và thể lệ thi đấu cực kì khốc liệt mà chỉ có dân trong nghề mới biết. Các cuộc đua trái phép thường diễn ra bởi sự thách thức giữa các lò độ với nhau, lò nào chiến thắng trong các cuộc đua thì sẽ tạo được tiếng vang, khách ghé thăm nhiều và công việc "làm ăn" được hanh thông, suôn sẻ.
Thông thường, mỗi lò độ thường có “nài” của mình; nhưng nếu phát hiện đối phương sử dụng “nài” có tiếng tăm, họ sẽ không ngại thuê các “nài” từ các lò khác với mục đích cuối cùng là để xe của mình chiến thắng.
Những tay yêng hùng đang thể hiện bản lĩnh trên đường thử xe
Các cuộc đua diễn ra ở một địa điểm được hẹn trước, được quy định chặt chẽ về thể lệ, đường đua và dung tích piston. Hai bên thi đấu sẽ chọn ra trọng tài là một lò độ xe trung gian. Trọng tài sẽ có trách nhiệm lựa chọn và kiểm tra đường đua; trước mỗi cuộc đua, dùng thước để đo kết cấu, dung tích của piston, nếu xe của lò nào vượt quá thể tích được quy định từ trước đó thì đương nhiên bị loại mà không cần đua. Trọng tài sẽ nắm toàn bộ số tiền độ của hai lò cuộc đua đó, sau khi kết thúc trọng tài sẽ giao cho bên thắng cuộc. Thông thường, quãng đường đua thường là 1-7km (đa số là 1,2km – gọi là thể thức “cây hai”), piston cùng độ lớn, các lò có thể tự đôn dên theo ý mình. Số tiền cá cược mỗi trận đua như thế lên đến hàng trăm triệu đồng. Chính vì món lợi và danh tiếng đó mà tình trạng đua xe ăn tiền kiểu này đã tồn tại vài chục năm nay với nhiều tay đua tên tuổi khét tiếng Sài Gòn như: Mã Kim So, Quý Già, Sáu Dậu, Tám Giàu...
Để chiến thắng trong các cuộc đua, điều quan trọng không phải ở xe đua,
mà là tay nghề và sự liều lĩnh của tay đua
Một pha "nằm xòe"
Một người Sài Gòn trên 40 tuổi kể lại: trước năm 1975, ở Sài Gòn có 2 “thú chơi” ghê rợn: trò giải quyết mâu thuẫn tình ái bằng súng lục ổ quay và trò chui gầm xe ben bằng xe Honda 67.
Khi tranh giành nhau một cô gái, 2 người đàn ông liều lĩnh thời đó dùng một khẩu súng lục ổ quay (loại ổ đạn 6 viên), lắp 1 viên đạn rồi cho ổ đoạn xoay tự do, sau đó dập nắp ổ đạn lại để không ai biết viên đạn đang nằm ở đâu. Sau đó, lần lượt từng người đàn ông kê súng lên đầu và … bóp cò (?!). Nếu một người chết, người đàn ông còn sống sẽ có được cô gái mình yêu, còn nếu may mắn cả hai người cùng còn sống, họ sẽ làm bạn và cùng từ bỏ cô gái (!). Trò chơi điên rồ này được khẳng định là có thật và đã có những người đàn ông chết vì nó.
Chui qua gầm xe thớt (xe ben) chuyên dùng chở gỗ đang chạy là “thú chơi” còn lại. Một tay đua kỳ cựu kể lại: ngày ấy, hai bên thường cá cược với nhau xem ai có đủ liều lĩnh hay không. Sau khi ngã giá, tay đua sẽ phóng xe lao xuống đường chạy song song và cùng tốc độ với chiếc xe tải. Vì gầm xe tải chỉ cao ngang tay lái nên tay đua phải “nằm xòe” rạp mình lên yên xe, nghiêng xe 45o rồi phóng vọt qua gầm xe. Một điều tối quan trọng là không được để cho tài xế xe tải nhìn thấy tay đua qua kính chiếu hậu, vì khi nhìn thấy chiếc xe không người lái, theo phản xạ tài xế xe tải sẽ đột ngột thắng gấp lại thì tay đua coi như cầm chắc cái chết.
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet