Nội dung

Tôi bắt đầu để ý cách mọi người nhìn nhận mình, tôi đã đủ ngoan chưa? Mặc thế này phù hợp không? Mình nói như vậy đủ lịch sự chứ? Và như thế, tôi học cách để trở thành con gái ngoan trong mắt bố mẹ, cô gái tốt trong mắt xã hội. Tôi sợ mình khác họ, tôi sợ mình dị biệt.

Khi mà tôi bắt đầu biết nhớ, tôi đã học được cách nghe lời. Ba mẹ dạy tôi đó là đúng kia là sai. Thầy cô dạy tôi phải làm thế này phải học thế kia. Còn xã hội dạy tôi cách đối mặt với đời. Và... tôi chỉ biết cách ngoan ngoãn, làm theo ý mọi người kì vọng.

Sợ hãi trong lớp vỏ bọc của chính mình

Áp lực vô hình bủa vây tôi, tôi sợ ánh nhìn của họ, thì thầm nói về tôi. Tôi sợ họ để ý đến mặt không tốt của mình, tôi sợ mình trở nên xấu xí, tôi sợ mình làm sai, tôi sợ những định kiến , tôi cũng sợ cả những điều lạ lẫm xảy đến. Càng tạo ra lớp vỏ bọc hào nhoáng bên ngoài bao nhiêu thì tôi lại càng sợ mất đi ánh nhìn thiện cảm đổi lại được bấy nhiêu. Cứ như vậy tôi dần trở thành con robot được lập trình sẵn theo ý muốn của mọi người. Nhưng thực tế tôi vẫn chỉ là một con người biết vui, biết giận, biết mệt mang trong mình trái tim nóng.

Tôi bắt đầu ghét phải nghe lời. Nhiều khi mệt mỏi muốn buông thả tất cả, tự hỏi tại sao? Tại sao mình lại để ý những lời nói xung quoanh đến như vậy! Cố gắng nữa cũng không thể nào chiều lòng tất cả đâu. Suy nghĩ làm sao để có thể thay đổi chính mình, tôi biết đến "buông bỏ". Để học được cách buông bỏ thì phải học cách thỏa hiệp, học cách tin tưởng, học cách đau đớn, thất vọng, học cách bỏ qua căng thẳng, giận dữ và còn học cả cách yêu thương.

Sợ hãi trong lớp vỏ bọc của chính mình

Tất cả mọi điều mọi điều ba mẹ, nhà trường, xã hội dạy tôi đều không hề sai. Cái tôi cần là học được cách tự lập bước đi chứ không phải dập khuôn sẵn. Có người đã nói với tôi rằng không có gì đẹp đẽ, cao thượng hơn tình yêu nằm trong những trái tim sáng. Nếu trái tim còn sáng thì còn có người yêu thương mình. Thoát khỏi tù túng, thoát khỏi bóng tối với trái tim còn giữ hơi ấm, bạn sẽ được tự do.

Sống tự do là không phải sống theo ý của người khác, sống theo những gì mình có, sống thật với chính mình, sống khi được làm những gì mình muốn.

Phương Thảo Nguyễn -

Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet

Cùng chuyên mục

Mảnh ghép còn thiếu...

Cuối tuần là khoảng thời gian tuyệt vời nhất sau những ngày làm việc cũng như học tập căng thẳng. Và đó cũng chính là những phút giây giành cho sự yêu...

Xem thêm  

Em đã sai vì em tin...

Em mê tốc độ, đối với em việc coi một giải đấu đua xe hay đơn giản chỉ là nghe tiếng máy chạy của moto thôi còn thích thú gấp ngàn lần với việc...

Xem thêm  

Đàn bà đi tỉnh

Quá giữa năm là mùa cao điểm đi công tác của cơ quan chị. Có khi, đầu tuần chị ở Bạc Liêu, tối muộn ngày thứ Tư mới về đến nhà, chỉ kịp tắm rửa,...

Xem thêm  

Đi xe SH mới là đẳng cấp

"Trên thế giới chẳng còn nước nào quan tâm đến xe hai bánh, nó chỉ được coi là phương tiện 'thể thao nguy hiểm'. Ở ta vẫn quan trọng hóa vấn đề, rằng nó thể hiện đẳng cấp của người đi, thật...

Xem thêm  

10 status ấn tượng trong tuần trên Facebook

'Già rồi hãy sống và làm những điều mình yêu thích, đơn giản vì mình không còn nhiều thời gian', Kỳ Duyên viết. Status số 1 "Người đàn ông mang đến hoa hồng chỉ để vui chứ không nên quá coi trọng....

Xem thêm