Yêu một anh chàng đi phượt, nghĩa là bạn phải xác định cho mình những đêm bị ốm, tủi thân phát khóc vì không có một bàn tay nắm lấy, không một tin nhắn hỏi han, không một giọng nói vỗ về. Anh ấy đang ở tít xa trong rừng hoang sâu thẳm.
Yêu một anh chàng đi phượt, nghĩa là bạn phải rèn cho mình tính độc lập cao hơn hẳn những cô nàng khác. Stress công việc? Tự giải quyết. Mâu thuẫn bạn bè? Tự giải quyết. Rắc rối linh tinh? Tự giải quyết. Anh ấy không có đủ thời gian để đưa ra lời khuyên cho tất cả vấn đề của bạn, càng không có thời gian để bước cùng bạn qua tất cả mọi vấn đề đó. Thời gian của anh ấy dành cho những cung đường.
Yêu một anh chàng đi phượt, nghĩa là bạn phải có một hệ thống thần kinh thép. Sáng sớm, bạn thức dậy với một cuộc điện thoại ngắn ngủn từ anh ấy “Anh đi nhé, gấu ở nhà ngoan. Khi nào về anh gọi”, và vài ba hôm sau, bạn nhận được một cuộc điện thoại khác từ bạn bè anh ấy, “Hắn bị lạc trong rừng, đoàn đang chuẩn bị lên tìm/ Hắn bị xòe rất nặng, máu me bung bét/ Hắn thế này, hắn thế kia…tóm lại là ko còn nguyên vẹn như lúc đi”. Tim bạn rớt xuống, đầu óc bạn trống rỗng, bấm sdt quen thuộc thì chỉ nghe điệu nhạc “Ò Í E”, và thế là hai bàn tay bạn cũng lạnh ngắt.
Bạn sẽ bị đông cứng trong mớ cảm xúc hỗn độn, rối bời trong mớ hình ảnh phỏng đoán khủng khiếp, luống cuống đến không biết phải làm sao. Bạn nghĩ ra hằng trăm cách trừng phạt, từ giận dỗi đến chiến tranh, để lần sau hắn không đi như thế nữa. Vậy mà, đến lúc tên thủ phạm kia xuất hiện trước mặt bạn, với bộ quần áo lấm lem bùn đất bốc mùi hôi rình, đầu tóc bù xù, chân khập khiễng với một vết thương to đùng được băng bó sơ sài, bạn lại quên béng mọi hờn trách, chỉ biết đau lòng thổi phù phù vào vết thương của hắn, xót xa sờ nhẹ nhẹ lên nó và tự trách bản thân mình đã ko thể ở cạnh hắn lúc ấy.
Yêu một anh chàng đi phượt, nghĩa là bạn phải tôi luyện được “một cái đầu lạnh và một trái tim nóng”. Bạn sẽ ít khi thấy mình đặc biệt, bởi vòng tay vừa ôm chặt bạn ít phút trước, ngay sau đó sẽ nhẹ nhàng khoác lên vai một cô gái khác. Bạn sẽ dễ bị sốc khi nhìn thấy ảnh một cô gái khác đang choàng chiếc khăn bạn thức thâu đêm đan tặng anh ấy, còn anh ấy vẫn đứng bên cạnh cười như chả có gì xảy ra.
Bạn sẽ không ít lần chu mỏ, dậm chân với rất nhiều nghi hoặc về một-chuyện-tình-bên-lề của anh ấy, với một cô bé ôm xinh xắn nào đó. Bạn sẽ không là người duy nhất sở hữu ánh mắt ấm áp của anh ấy, không phải là người duy nhất được anh ấy ôm trọn vào một vòng tay, không phải là người duy nhất anh ấy bình thản gác đầu lên gối ngủ quên, không là người duy nhất được ngồi sau yên xe và ôm anh ấy thật chặt…Yêu một chàng trai đi phượt, là chấp nhận chia sẻ sự quan tâm của anh ấy cho-rất-nhiều-người.
Yêu một anh chàng đi phượt, nghĩa là bạn phải tạm quên đi rất nhiều đặc quyền của một-cô-gái-đang-yêu, nhất là khoản “kiểm soát người yêu”. Bạn không thể hỏi “anh đang đi đâu, làm gì, với ai”, nếu không muốn tự mình mệt chết đi, vì có thể anh ấy chẳng cho bạn cơ hội hỏi bởi lẽ điện thoại đang nằm ngoài vùng phủ sóng, trong vùng phủ phê và nằm cạnh một cơ số thuê bao khác.
Bạn phải cố mà tự dập tắt ngọn lửa mang tên “ghen”, nếu không muốn tự làm mình tăng xông máu, và nghiến răng nhấn nút “hide this post on your timeline” khi facebook bạn thi thoảng lại lượn lờ hàng loạt những bức ảnh anh ấy cười tít mắt, ôm vai cô này, khoác tay cô kia, ngả ngớn nằm ngủ bình thản trên đùi một nàng nào đó, mà ác hơn nữa là không ít ảnh như thế được “bạn tốt” của hai người tag thẳng mặt bạn vào. Bạn cũng nên tập quên đi ngày “Thứ bảy máu chảy về tim”, vì “máu” của anh ấy còn đang bận đem đi “hiến nhân đạo” trên dốc đèo khúc khủy nào đó, ko bơm về kịp với bạn đâu!
Yêu một anh chàng đi phượt, nghĩa là bạn sẽ “tập riết cũng thành quen” sự biến mất bất thình lình của anh ấy, sẽ dần dần trở nên thờ ơ trước việc anh ấy đang cận kề chăm sóc một cô-gái- khác-không-phải-bạn, sẽ không ít thời gian tình cảm phai nhòa nhợt nhạt, thậm chí đứng bên bờ vực sự tan vỡ, sẽ không nhiều yêu nhau, sẽ rất ít gặp nhau, sẽ chỉ hiếm hoi trong phút tĩnh mịch của màn đêm mà nhớ về nhau.
Bạn sẽ làm quen với cảm giác đau lòng khi anh chẳng may “say nắng” một cô nàng phượt khác, sẽ không ít lần cảm thấy mình nên “buông tay đi thôi” nhưng rồi lại chỉ biết thở dài trong vòng tay của anh, khụt khịt mũi khi anh vỗ nhẹ lên lưng và nhỏ giọng thầm thì, “Anh vẫn ở đây mà”. Sẽ tập quen ít tỏ ra đau lòng khi anh ấy bị thương, sẽ tập thôi ít khóc khi hay tin anh ấy xảy ra sự cố nào đó, sẽ bình tĩnh hơn, sẽ cứng rắn hơn, sẽ mạnh mẽ hơn… Bởi vì bạn sẽ phải trở thành một hậu phương vững chắc, đón bước chân mệt nhoài của anh trở về sau những tháng ngày rong ruổi bôn ba.
Điểm anh ấy bắt đầu của mọi hành trình, là nhiều nàng ôm xinh đẹp đáng yêu nào đó. Và điểm anh ấy kết thúc của mọi hành trình, là bạn.
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet