Tháng 10 đến rồi anh, là tháng khởi đầu cho mùa yêu thương. Cái mùa mà em yêu nhất trong năm. Mùa lá rụng đến, mang cho em bao nỗi nhớ về anh. Ở đâu đó anh có nhớ em k? Còn trong đầu em lúc nào cũng chỉ ẩn chứa hình ảnh của anh.
Trời bắt đầu trở gió cùng những cơn mưa phùn, cảnh vật nó yên tĩnh lắm. Nhưng em thích cái không gian này: lặng... nhìn mưa và suy nghĩ...
Anh này, cơn mưa bất chợt đến với mặt đất. Thế còn anh có bất chợt đến với em không?
Em muốn có một vòng tay từ phía sau nhẹ ôm lấy em rồi em lại nằm trọn trong vòng tay của anh như một đứa bé vậy. Muốn cái nắm tay dắt em đi dạo trên phố khi về đêm. Muốn cái hôn nhẹ lên má em. Muốn lắm, thích lắm cái cảm giác được yêu thương khi mùa lạnh về. Muốn anh bên em mỗi ngày để em không còn thấy cô đơn và lạnh.
Đi bên anh em muốn tỏ ra là người yếu đuối để được anh bảo vệ. Đi bên anh, em không ngần ngại vì mình là đôi đũa lệch vì một cô gái "chân ngắn" sẽ được anh bảo về dễ hơn. Chân ngắn xinh xắn và đáng yêu mà, anh nhỉ.
Và Khi bên anh chẳng có gì thích bằng lúc anh nói: "Lạnh kìa, chân ngắn lại đây anh sưởi ấm cho nào"
Nói ít thôi nhưng hành động và cảm nhận là được anh nhỉ. Hạnh phúc với em như thế là đủ.
Đừng để em phải lạnh giữa chốn người tấp nập này anh nhé. Cho em một vòng tay ấm, một nụ hôn nhẹ. . . anh nhé.
Yêu Anh!
Duyên Phạm -
Nguồn thông tin được HOCHOIMOINGAY.com sưu tầm từ Internet